Khó đi biết bao!
Vòng vo một hồi, hoàn cảnh tạo nên con người, một nữ nhân hiện đại là ta dứt khoát đóng cửa ở nhà, làm một tiểu thư quý tộc đoan trang.
Không thể ra ngoài, vậy thì tìm niềm vui trong nhà vậy.
Có thể đi theo con đường đấu đá chốn thâm cung mà. Thể loại tiểu thuyết đấu đá chốn thâm cung ta đã đọc rất nhiều, quá quen thuộc rồi.
Trước đây phụ thân cưới mẫu thân, từng thề rằng sẽ không nạp thiếp, nhưng sau khi ngoại công qua đời, rất nhanh đã nạp liền năm phòng thiếp.
Nhiều nữ nhân như vậy đấu đá lẫn nhau, chắc hẳn sẽ rất náo nhiệt đây.
Ngày nọ, khi đi đến một viện tử, ta thấy ở đằng xa có một nữ ngân già nua đang dẫn theo mấy nữ nhâ. dệt vải, bên cạnh còn treo một ít vải vóc.
Xuân Lan gọi một tiếng: "Đại di nương."
Nữ nhân già nua kia ngẩng đầu lên, nhìn thấy ta, liền gọi: "Đại tiểu thư."
Ta vô cùng kinh ngạc.
Cái gì?
Nữ nhân này trông còn già hơn cả mẫu thân của ta, vậy mà lại là Đại di nương?
Ta đè nén sự kinh ngạc, nói chuyện với bà ta vài câu rồi vội vàng rời đi. Khi quay đầu tìm hiểu kỹ càng, ta phát hiện ra tiểu thiếp không giống như những gì ta tưởng tượng.
Rất nhiều nhà nạp thiếp, vậy mà không phải vì nhan sắc, mà là vì kỹ năng!
Vị tiểu thiếp đầu tiên mà phụ thân nạp, cũng chính là Đại di nương, lại là một góa phụ.
Không sai,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-lan/1182810/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.