Lục Cảnh Trần cảm nhận được sự yếu thế rõ ràng của cô, không khỏi sững người một chút.
Vòm ngực căng tròn của cô hơi ẩn hiện khi cô khom lưng, chiếc quần jean bó sát làm nổi bật bờ mông đặt trên bắp chân đang quỳ. Khác với vẻ ngang tàng thường ngày, đây là một tư thế lộ rõ sự nhẫn nhịn và lấy lòng.
Ý nghĩ trêu chọc cô trong lòng anh bỗng nhạt đi. “Vậy sau này còn làm trò đó nữa không?”
“Không làm nữa.” Thấy anh có dấu hiệu nhượng bộ, cô lập tức ngẩng đầu, thề thốt chắc nịch.
Anh không nói gì.
Chỉ buông thõng bàn tay đang cầm điện thoại xuống. Cô lập tức trưng ra bộ mặt vô tội đến cùng cực, nhanh tay lẹ mắt giật lấy điện thoại của anh.
Anh cố tình để cô lấy, chỉ cụp mắt liếc cô một cái, cũng không có bất kỳ hành động thừa thãi nào.
Chỉ thấy cô với tốc độ sét đánh không kịp bịt tai, kéo avatar nick phụ của cô sang trái, để lộ nút xóa ở ngoài cùng bên phải, rồi không chút lưu tình nhấn “Xóa và xóa sạch lịch sử trò chuyện”.
Nhìn thấy nick phụ của cô biến mất khỏi khung chat của anh, cô từ tận đáy lòng thở phào nhẹ nhõm.
Sống lưng vốn cong xuống vì yếu thế tức thì thẳng lên, sau đó cô từ trên sô pha quỳ thẳng dậy, nói: “Ủa, anh ơi, sao anh lại ở đây?”
Như thể hoàn toàn không nhớ chuyện gì đã xảy ra trước đó.
Lục Cảnh Trần bị vẻ mặt nghiêm túc của cô chọc cười: “Tô Thanh Ý.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-son-noi-tan-cung/2788459/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.