Đêm đó, ta không còn gặp ác mộng nữa, ngủ một giấc thật ngon.
Trong cơn mơ màng, ta nghe thấy có giọng nói thì thầm bên tai:
“Tiểu Ngư, đừng sợ.”
“Chờ ta.”
“Chờ ta giành lấy một con đường sống để giữ lại cho muội.”
Vịt Bay Lạc Bầy
Má hơi ngứa ngứa.
Ta vung tay đập một cái, miệng lẩm bẩm:
“Ghê quá, gián c.h.ế.t tiệt, cút đi.”
Hừ! Hết ngứa rồi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.