Bằng mắt thấy được khoảng cách giữa bọn họ và Giang Siêu cũng như quân Con Cháu càng lúc càng gần, đúng lúc. này, quân Con Cháu đang rút lui đột nhiên quay đầu lại. Nhìn thấy quân Con Cháu quay đầu lại, Tiêu Sách lộ ra vẻ kinh ngạc.
Gã không nghĩ đến quân Con Cháu đang chạy trốn lại dũng cảm quay lại đối mặt với bọn họ.
Nghĩ đến đó, trên mặt gã lộ ra vẻ vui mừng.
Chỉ có kẻ địch như vậy, gã mới có thể giết vui vẻ được! Hảẳn hận không thể vọt đến trước mặt Giang Siêu ngay lập tức, trực tiếp đâm xuyên qua Giang Siêu, để hắn chết dưới thương của mình.
Nhưng khi gã đang nghĩ như vậy, đã thấy Giang Siêu đang đứng ở đầu trận, nhìn gã cười quỷ dị, đồng thời, Giang Siêu nhấc đao lên chỉ vào gã, miệng nhẹ nhàng nói.
Phanh...Ngay khi chữ này được phát ra,
Tiêu Sách cũng không nghe thấy âm thanh gì, nhưng rất nhanh, gã đã nghe. được tiếng gào.
Mắt gã lộ để lộ sự kì lạ, trong nhất thời, gã không rõ chuyện gì đang xảy ra, cũng không biết tiếng hét vừa bất ngờ xuất hiện là cái gì.
Đúng lúc này, một vật màu đen rơi vào bên cạnh những con ngựa đang chạy băng băng của bọn họ, một tiếng vang thật lớn vang lên.
Tiêu Sách cảm giác cả người bị một năng lượng mạnh mẽ nhấc bổng lên.
Còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, gã và con ngựa cùng ngã ngoài trên đất.
Những người đi phía sau lưng cũng bị nổ bay ra ngoài ngay lập tức, ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-thu-sinh-han-mon-va-kieu-the/2197286/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.