Đợi đến khi Giang Oản Oản ôm áo lót của Tần Tĩnh Trì đi vào thì Đoàn Đoàn đã nằm trần truồng trong lòng Tần Tĩnh Trì rồi.
Hai phụ tử đều hơi nheo mắt, vẻ mặt hưởng thụ.
Giang Oản Oản khẽ cười một tiếng cầm khăn mặt, bước đến trước bồn tắm rồi đặt khăn tắm lên bồn tắm, nhanh chóng xoa bóp ở vai gáy cho Tần Tĩnh Trì.
Tần Tĩnh Trì mở mắt ra nhìn nàng, nghiêng đầu hôn lên tay nàng một cái: "Vất vả cho nương tử rồi."
Giang Oản Oản cúi người hôn lên mặt hắn, cười nói: "Thế nào, lực này có vừa không?"
Tần Tĩnh Trì gật đầu: "Vừa phải."
Nhưng Giang Oản Oản chưa xoa được bao lâu thì đã bị hắn nắm lấy tay: "Được rồi, thịt ta cứng như vậy, nàng xoa mỏi lắm."
Giang Oản Oản nghe xong thì rút tay ra giúp hắn đ.ấ.m nhẹ vài cái, cười nói: "Như vậy được không? Như vậy không mỏi chút nào."
Tần Tĩnh Trì bất đắc dĩ nắm lấy hai tay nàng: "Nghe lời!"
Giang Oản Oản bĩu môi, từ phía sau ôm lấy cổ hắn: "Được rồi."
Đoàn Đoàn ngửa đầu ra sau nhìn dáng vẻ của Giang Oản Oản cười khúc khích, cậu bé còn bắt chước theo: "Hì hì... Được rồi."
Giang Oản Oản lộ ra vẻ tức giận, sau đó dùng tay múc nước trong bồn tắm dội lên mặt Đoàn Đoàn.
Đoàn Đoàn lập tức ướt như chuột lột, cậu bé ngây ngốc nhìn Giang Oản Oản, mãi một lúc lâu sau mới hoàn hồn.
"Hahaha..."
Tần Tĩnh Trì nhìn bánh bao nhỏ ngốc nghếch, nhẹ nhàng nhéo vành tai nhỏ của cậu bé: “Nhóc nghịch ngợm, hoàn hồn đi!"
Đoàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/2007379/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.