Trong lòng thầm niệm: ‘Mong nương và cha mãi mãi ở bên Đoàn Đoàn, mãi mãi yêu Đoàn Đoàn!"
"Mong nương mãi mãi là nương mà Đoàn Đoàn thích, đừng biến mất!"
Tiểu tử hơi nhíu mày, cậu bé còn rất nhiều điều ước, ba điều không đủ!
Nghĩ một lúc, cậu bé lại thầm an ủi mình, Đoàn Đoàn ước thêm một điều nữa là được.
Vì vậy, cậu bé tiếp tục nói: "Mong sau này có một đệ đệ, mong nương và cha đừng chỉ thích đệ đệ, không thích Đoàn Đoàn!"
Sau đó cậu bé mở mắt ra.
Giang Oản Oản cười khanh khách nói: "Bảo bối, mau thổi tắt nến đi."
Đoàn Đoàn khéo léo gật đầu một cái: "Phù... Phù..."
Sau khi nến tắt, Tần Tĩnh Trì vội vàng thắp đèn dầu.
Giang Oản Oản đưa cán d.a.o trong tay cho Đoàn Đoàn, nói: "Đoàn Đoàn đến cắt bánh kem đi."
Bây giờ Đoàn Đoàn mới có thể nhìn rõ hình dạng của bánh kem, nhìn chú thỏ nhỏ dễ thương và những bông hoa nhỏ màu trắng trên đó, cậu bé nhíu mày, không nỡ cắt.
“Nương… Nhưng mà... Nhưng mà nếu cắt thì bánh sẽ hỏng mất."
Giang Oản Oản cười nói: "Không sao, bánh kem phải cắt thành từng miếng để chia cho mọi người ăn, để mọi người cùng hưởng niềm vui sinh thần của Đoàn Đoàn."
Đoàn Đoàn mới nới lỏng đôi mày đang nhíu chặt, nhìn chiếc bánh kem, lại nói: "Nhưng mà bánh kem to quá, Đoàn Đoàn không biết cắt."
Giang Oản Oản cười nói: "Không sao, nương nắm tay con cắt."
Rất nhanh, bánh kem đã được cắt thành nhiều miếng, từng miếng một được cho vào bát nhỏ, rồi từng phần một được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/2007407/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.