Nửa đêm, Lâm Hiến nghe thấy tiếng động bên cạnh, liền giật mình tỉnh dậy. Cậu còn mơ màng, liền hỏi:
“Có chuyện gì vậy?”
Một giọng nói xa lạ vang lên bên tai:
“Anh muốn đi… tiểu đêm.”
“Tiểu đêm? Là ý gì?” Lâm Hiến ngây người, chưa kịp hiểu.
“Là… đi ngoài, như vào nhà xí ấy…” Trong giọng nói lộ ra chút ngượng ngùng, nhưng Minh Tễ vẫn nghiêm túc giải thích.
“À…” Đi nhà xí.
Khoan đã, người này là ai? Sao lại nằm cạnh cậu?
“Bộp ——” Một tiếng vật nặng rơi xuống đất làm Lâm Hiến giật mình.
Cậu dụi mắt, nhìn qua màn giường đỏ rực mới dần tỉnh táo hẳn. Nhớ lại, đây là đêm đầu tiên sau khi cậu xuyên không về cổ đại và kết hôn với người được chọn để xung hỉ.
Lâm Hiến nhấc chăn, nhảy xuống giường, cẩn thận đỡ Minh Tễ đang ngã trên sàn.
“Ngã đau không? Sau này nếu muốn đi nhà xí, nhớ gọi tôi, tôi sẽ đi cùng anh.”
Nói xong, cậu sợ Minh Tễ ngượng, liền thêm vào:
“Vừa hay tôi cũng hơi sợ khi đi một mình, anh đi cùng tôi là được!”
Minh Tễ khẽ cúi mắt đáp lời, vẻ ngoan ngoãn của anh khiến Lâm Hiến thấy dễ chịu. Tuy nhiên, cậu không ngờ rằng Minh Tễ lại yếu đến mức ngay cả việc tự xuống giường cũng khó khăn.
Đây chỉ là một thử thách nhỏ để kiểm chứng nhân cách của Lâm Hiến.
Sau hai dòng nước tí tách, cả hai quay lại giường.
Màn giường rủ xuống, ánh sáng từ ngọn nến bên ngoài bị chặn lại, không gian tối đen bao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hoa-ra-toi-la-npc-o-vo-han-luu/1352901/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.