“Lại đây nào.” Lâm Hiến vẫy tay gọi Bùi Càn, dẫn cậu ấy đến tiệm cắt tóc để nhờ thợ cạo râu.
Bùi Càn vốn không mấy quan tâm đến vẻ bề ngoài. Bằng chứng là mỗi ngày đến trường, cậu ấy đều mặc cùng một kiểu quần áo bó sát đơn giản, lại còn để râu quai nón dù tuổi vẫn còn trẻ.
Nhưng có lẽ hôm nay bị lời nhân viên hiệu sách gọi nhầm là "ba" kích thích, nên khi Lâm Hiến kéo cậu ấy vào tiệm cạo râu, dù hơi ngượng ngùng, Bùi Càn vẫn đồng ý.
Theo từng đường lưỡi dao cạo nhẹ nhàng lướt qua mặt, râu của Bùi Càn dần được cạo sạch. Làn da đã lâu không được tiếp xúc với không khí mát mẻ giờ trở nên thoải mái, sảng khoái.
Bùi Càn hơi không quen, hàng mi dài khẽ rũ xuống, gương mặt thoáng vẻ bối rối.
Nhưng khi nhận ra ánh mắt kinh ngạc của Lâm Hiến, cậu ấy bất giác thẳng lưng, hiếm khi không cúi đầu như mọi lần, để mặc cho cậu quan sát.
“Soái ca này là ai vậy?”
Lâm Hiến ngỡ ngàng nhìn người trước mặt – đôi lông mày rậm sắc nét, đôi mắt sáng trong, góc cạnh khuôn mặt rõ ràng, dáng vẻ đủ để trở thành ngôi sao ngay tại chỗ.
Cậu không kìm được mà thốt lên:“Cậu đẹp như vậy, sao lại để râu? Còn là râu quai nón?”
Lần đầu tiên, Bùi Càn cảm thấy may mắn vì sở hữu một gương mặt ưa nhìn. Cậu khẽ cúi mắt, điềm đạm trả lời:“Tớ không có dao cạo râu, nên râu cứ thế mọc dài. Có lúc dùng kéo cắt qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hoa-ra-toi-la-npc-o-vo-han-luu/1352952/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.