🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Lại đây nào.” Lâm Hiến vẫy tay gọi Bùi Càn, dẫn cậu ấy đến tiệm cắt tóc để nhờ thợ cạo râu.

 

Bùi Càn vốn không mấy quan tâm đến vẻ bề ngoài. Bằng chứng là mỗi ngày đến trường, cậu ấy đều mặc cùng một kiểu quần áo bó sát đơn giản, lại còn để râu quai nón dù tuổi vẫn còn trẻ.

 

Nhưng có lẽ hôm nay bị lời nhân viên hiệu sách gọi nhầm là "ba" kích thích, nên khi Lâm Hiến kéo cậu ấy vào tiệm cạo râu, dù hơi ngượng ngùng, Bùi Càn vẫn đồng ý.

 

Theo từng đường lưỡi dao cạo nhẹ nhàng lướt qua mặt, râu của Bùi Càn dần được cạo sạch. Làn da đã lâu không được tiếp xúc với không khí mát mẻ giờ trở nên thoải mái, sảng khoái.

 

Bùi Càn hơi không quen, hàng mi dài khẽ rũ xuống, gương mặt thoáng vẻ bối rối.

 

Nhưng khi nhận ra ánh mắt kinh ngạc của Lâm Hiến, cậu ấy bất giác thẳng lưng, hiếm khi không cúi đầu như mọi lần, để mặc cho cậu quan sát.

 

“Soái ca này là ai vậy?”

 

Lâm Hiến ngỡ ngàng nhìn người trước mặt – đôi lông mày rậm sắc nét, đôi mắt sáng trong, góc cạnh khuôn mặt rõ ràng, dáng vẻ đủ để trở thành ngôi sao ngay tại chỗ.

 

Cậu không kìm được mà thốt lên:“Cậu đẹp như vậy, sao lại để râu? Còn là râu quai nón?”

 

Lần đầu tiên, Bùi Càn cảm thấy may mắn vì sở hữu một gương mặt ưa nhìn. Cậu khẽ cúi mắt, điềm đạm trả lời:“Tớ không có dao cạo râu, nên râu cứ thế mọc dài. Có lúc dùng kéo cắt qua loa vài nhát.”

 

“Với lại, để râu cũng tốt. Trước đây vì diện mạo mà bị nhiều người làm phiền, nhưng sau khi để râu thì yên tĩnh hơn.”

 

“Vậy sau này cậu còn định để râu không?”

 

Lâm Hiến trông đầy vẻ tiếc nuối. Cậu dường như không chỉ là một người thích sự sạch sẽ mà còn có chút mê sắc đẹp.

 

Từ sâu trong lòng, cậu cảm thấy nếu mỗi ngày được nhìn thấy khuôn mặt này, tâm trạng sẽ cực kỳ dễ chịu.

 

“Cậu có thể dùng dao cạo râu của tớ.” Lâm Hiến cố gắng thuyết phục, rõ ràng vì lợi ích "mãn nhãn" của chính mình.

 

“Nếu vậy thì tớ sẽ không để nữa.” Bùi Càn dứt khoát đáp.

 

Cậu ấy thầm quyết định rằng từ nay mỗi ngày sẽ cạo râu, dù những cô gái có làm phiền đến đâu cũng không thành vấn đề.

 

Chỉ cần đôi mắt của Lâm Hiến vẫn dừng lại trên gương mặt mình – như lúc này đây – thì cho dù gặp bao nhiêu rắc rối, Bùi Càn cũng cam tâm tình nguyện đối mặt.

 

*

 

Sau khi Bùi Càn cạo sạch râu, mọi người xung quanh đều không khỏi kinh ngạc. Ánh mắt của Lâm Hiến dừng lại trên anh, vừa khẽ cười vừa cảm thấy thỏa mãn.

 

Cậu vui vẻ thay cho Bùi Càn, như thể vừa tìm thấy một báu vật do chính mình phát hiện, giờ đây được mọi người công nhận.

 

Cuộc sống của Bùi Càn trong trường học cũng thay đổi rõ rệt. Vẻ ngoài điển trai thu hút không ít ánh mắt chú ý, thậm chí có nhiều nữ sinh chủ động bắt chuyện với cậu ấy.

 

Càng dành nhiều thời gian ở bên nhau, mối quan hệ giữa Lâm Hiến và Bùi Càn ngày càng thân thiết. Dù cả hai không nói ra, họ ngầm hiểu rằng mình đã trở thành những người bạn không có gì phải giấu nhau.

 

Tuy nhiên, bên ngoài, họ vẫn giữ dáng vẻ như cũ: một người lạnh lùng khó gần, một người trầm mặc ít lời.

 

Đó là do Lâm Hiến đã nhờ Bùi Càn giúp đỡ. Cậu kể cho cậu ấy nghe những chuyện đã xảy ra ở trường trước đây, khiến cậu e ngại khi tiếp xúc với người khác.

 

Bùi Càn sảng khoái đồng ý. Thậm chí, khi thấy Lâm Hiến bị bạn học khác lấy hết can đảm để đến gần, cậu ấy sẽ chủ động đứng ra giúp cậu giải vây.

 

Trong lòng, Bùi Càn âm thầm mừng rỡ.

 

Chỉ trước mặt mình, Lâm Hiến mới dỡ bỏ lớp phòng bị, thể hiện con người thật sự. Một Lâm Hiến mà không ai khác biết đến, thuộc về mình.

 

Chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi cũng khiến cậu ấy thở gấp vài phần.

 

Khi mối quan hệ trở nên thân thiết hơn, Bùi Càn cũng kể cho Lâm Hiến nghe về hoàn cảnh gia đình mình.

 

Bùi Càn không giấu giếm cậu bất cứ điều gì.

 

Bùi Càn hiểu rõ sự hèn mọn của mình, vì vậy cậu ấy chỉ có thể dùng một trái tim chân thành để đối đãi với Lâm Hiến.

 

Cậu hỏi, cậu ấy liền trả lời.

 

Trước năm 10 tuổi, gia đình Bùi Càn vẫn bình thường, không quá khó khăn.

 

Nhưng năm cậu ấy 12 tuổi, mẹ cậu ấy gặp tai nạn giao thông và qua đời tại chỗ.

 

Lúc đó, cậu ấy cùng cha mình chỉ nhận lại được một thi thể lạnh lẽo, cứng đờ, cùng một khoản tiền bồi thường.

 

Sau đó, cha cậu ấy vướng vào cờ bạc. Khoản tiền bồi thường nhanh chóng tiêu tan, nợ nần chồng chất. Một ngày, cha cậu ấy bị lừa bán vào một hầm mỏ trái phép và biệt tăm mấy năm liền không trở lại.

 

Khi học xong trung học, nhờ thành tích xuất sắc, Bùi Càn được Đại học Hoa Hồng tuyển thẳng với học phí miễn toàn bộ. Trường bao ăn, bao ở, và mỗi kỳ cậu ấy còn nhận được học bổng.

 

Tuy nhiên, cậu ấy vẫn cần tiền để trang trải cuộc sống và trả nợ. Vì vậy, Bùi Càn tiết kiệm mọi khoản có thể.

 

Trong thời gian trống, cậu ấy làm thêm để kiếm tiền. Bộ râu cũng bắt đầu từ khi đó.

 

Ban đầu, cậu ấy để râu vì muốn trông trưởng thành hơn, dễ tìm việc làm.

 

Sau này, cậu ấy phát hiện để râu còn giúp tránh được sự chú ý không cần thiết từ bạn học. Nhờ vậy, cậu ấy có thêm nhiều thời gian để làm bài tập và học tập, buổi tối cũng có thể làm thêm mà không bị quấy rầy.

 

 

Ngày tháng cứ thế trôi qua. Kỳ thi giữa kỳ sắp đến, khiến Lâm Hiến vừa căng thẳng vừa háo hức.

 

Cậu đã nghiêm túc học tập, cộng thêm sự chỉ dẫn cẩn thận của Bùi Càn, nên rất mong chờ xem kết quả lần này sẽ tiến bộ đến đâu.

 

Kỳ thi không chỉ là một cuộc kiểm tra thông thường, mà còn là minh chứng cho những nỗ lực và sự giúp đỡ của Bùi Càn trong thời gian qua.

 

Nhưng đúng vào ngày thi, một chuyện bất ngờ đã xảy ra trong trường học.

 

Hàng loạt xe cảnh sát tiến vào cổng trường, khiến không khí trở nên căng thẳng.

 

Kỳ thi buộc phải hoãn lại. Tất cả học sinh được yêu cầu ở trong phòng học để tự học.

 

Tin tức nhanh chóng lan truyền khắp trường:

 

Có người đã chết.

 

**

 

Khu vực trước ký túc xá nữ bị vây quanh bởi dải băng cảnh giới màu vàng. Trên mặt đất còn tàn dư những vết máu, dù đứng từ xa vẫn có thể nhìn thấy rõ.

 

Trong phòng học, bầu không khí tràn ngập sự lo lắng, sợ hãi, xen lẫn tò mò và cả chút hưng phấn.

 

Trong giờ tự học, các bạn học đều mất tập trung. Khi giáo viên vừa rời khỏi lớp, cả phòng lặng lẽ nhưng đồng lòng, ai nấy đều lấy điện thoại ra.

 

Bùi Càn không có điện thoại, vì vậy Lâm Hiến kéo cậu ấy cúi xuống bàn, cả hai đầu kề sát nhau, cùng xem diễn đàn trường trên màn hình điện thoại của cậu.

 

Lỗ tai Bùi Càn đỏ ửng – nhưng lần này cậu ấy không đến mức đỏ cả khuôn mặt như trước. Dù sao, ở bên cạnh Lâm Hiến lâu ngày, cậu ấy cũng dần quen.

 

Nhớ lại những ngày đầu, chỉ cần cánh tay hai người vô tình chạm vào nhau qua lớp áo, trái tim Bùi Càn đã đập loạn không kiểm soát.

 

Diễn đàn trường học lúc này như sắp bùng nổ. Một tài khoản tự xưng là “Người biết chuyện” đã đăng bài, thu hút hàng nghìn lượt bình luận, khiến bài viết nhanh chóng leo lên top.

 

Lâm Hiến bật chế độ chỉ xem bài đăng của chủ thớt. Quả nhiên, tài khoản này không chỉ đưa ra thông tin mà còn phân tích rất nhiều nội tình.

 

Sự việc lần này liên quan đến Sở Đình.

 

Theo lời chủ thớt, cô đã nhảy lầu vào rạng sáng nay. Thi thể của cô được phát hiện khi dì quản lý ký túc xá mở cửa vào sáng sớm.

 

Chủ thớt còn lập hai cuộc thăm dò ý kiến. Một là: “Sở Đình tự sát hay bị mưu sát?” Hai là: “Ai là nghi phạm?”

 

Số người chọn “bị mưu sát” chiếm phần lớn.

 

Chủ thớt cũng đưa ra phân tích: Sở Đình xuất thân từ gia đình giàu có, cuộc sống hạnh phúc, vừa mới ký hợp đồng làm nghệ sĩ, tương lai đầy hứa hẹn. Sao cô có thể luẩn quẩn trong lòng đến mức tự sát?

 

Lâm Hiến cảm thấy phân tích này có lý.

 

Ở cuộc thăm dò thứ hai, danh sách nghi phạm dài đến hơn mười người.

 

Tám người là những bạn học từng có mâu thuẫn với Sở Đình, ai cũng có động cơ gây án.Bốn người còn lại là những nữ sinh thân thiết, chơi rất gần với cô – bởi không thể loại trừ khả năng người quen gây án.Nhưng hai cái tên cuối cùng khiến Lâm Hiến sững sờ:

 

Một là Bùi Càn.

 

Nguyên nhân bị nghi ngờ: Chủ thớt cho rằng Bùi Càn thật ra là một xã hội đen ngầm. Có lẽ Sở Đình đã vô tình chọc giận cậu, và cậu ấy ra tay giết người.

 

Hai là chính Lâm Hiến.

 

Lý do: Cậu bị nghi ngờ vì tranh giành danh hiệu "giáo hoa" với Sở Đình, thuộc dạng cạnh tranh cá nhân.

 

Lâm Hiến: ???

 

Trước hết, không bàn đến những lý do phạm tội vô căn cứ này, chỉ riêng việc cả cậu và Bùi Càn đều là nam sinh thì làm sao có thể dễ dàng đột nhập vào ký túc xá nữ? Lại còn có thể đẩy người từ tầng cao nhất xuống mà không bị phát hiện?

 

Nhìn xuống tiếp, Lâm Hiến thầm kêu lên: Hảo gia hỏa! Chủ thớt còn mạnh dạn suy đoán:

 

“Lâm Hiến và Bùi Càn chung một phòng ký túc xá. Một người thì không thể, nhưng hai người hợp lại thì hoàn toàn có khả năng phạm tội tập thể!”

 

Lâm Hiến: ……

 

Cậu tức giận đến mức muốn báo cáo bài đăng.

 

Không lâu sau, bài viết bị gỡ. Quản trị viên diễn đàn, nhằm kiểm soát dư luận, đã ra thông báo chính thức. Theo đó, kết quả điều tra từ cảnh sát khẳng định rằng Sở Đình là tự sát do mộng du.

 

Thông báo còn đính kèm một số đoạn video giám sát được sự đồng ý của cảnh sát, nhà trường và gia đình nạn nhân.

 

Video ghi lại từ 23:00 đến 1:00 – thời điểm trước và sau khi Sở Đình nhảy lầu.

 

Hình ảnh cho thấy, từ ký túc xá đến sân thượng, chỉ có bóng dáng của cô.

 

Điều kỳ lạ là Sở Đình nhắm mắt suốt quãng đường đi, nhưng từng bước lại vững vàng như đang tỉnh táo.

 

Cô bước lên cầu thang, mở cửa ra sân thượng, linh hoạt trèo qua rào chắn, rồi dang rộng hai tay, mỉm cười, và nhảy xuống – như một chú chim nhỏ đang tự do bay lượn.

 

Đáng tiếc, cô không phải chim nhỏ, cũng không có đôi cánh thực sự.

 

Chim nhỏ có thể vút bay lên trời xanh, nhưng cô lại bị lực hút của trái đất kéo thẳng xuống.

 

Chim nhỏ có thể hòa mình vào bầu trời trong trẻo, còn cô lại rơi vào một vũng máu đỏ tươi dưới mặt đất.

 

***

 

Cái chết ly kỳ của Sở Đình khiến bầu không khí trong trường học thêm phần căng thẳng và u ám.

 

Dù cảnh sát đã kết thúc điều tra và công bố nguyên nhân cái chết, bọn học sinh vẫn không cảm thấy an tâm.

 

Nguyên nhân rất đơn giản: Những ngày sau đó, lại có thêm hai nữ sinh lần lượt qua đời.

 

Một người tên là Giang Na, người kia là Tưởng Tâm.

 

Cả hai đều là bạn thân của Sở Đình.

 

Giang Na qua đời theo cách giống hệt Sở Đình. Vào đêm hôm sau ngày Sở Đình mất, cô cũng mộng du và nhảy lầu tự sát.

 

Cảnh sát lại một lần nữa xuất hiện.

 

Mặc dù vụ việc đầy sự kỳ quái, nhưng video giám sát lại cho thấy Giang Na thực sự đã tự mình mộng du dẫn đến cái chết.

 

Trường học không dám chậm trễ. Lệnh đóng cửa trường được ban hành, tất cả học sinh phải mang sách vở và bài tập về nhà tự học.

 

Trong thời gian đóng cửa, trường học cũng khẩn trương khóa lại toàn bộ lối lên sân thượng. Không chỉ ký túc xá nữ, mà ký túc xá nam và các tòa nhà dạy học cũng đều bị cấm tiếp cận khu vực này.

 

Những tưởng như vậy sẽ chấm dứt chuỗi sự kiện, nhưng không lâu sau, Tưởng Tâm cũng qua đời.

 

Cô mất vào ngày thứ ba sau khi trường học mở cửa trở lại.

 

Lần này không phải là nhảy lầu. Thực ra, kể cả muốn nhảy lầu cũng không thể, bởi trường đã lắp đặt khẩn cấp các song sắt chống trộm trên toàn bộ cửa sổ. Từ xa nhìn lại, trường học trông như một nhà giam kín bưng, khiến ai cũng cảm thấy ngột ngạt.

 

Hành lang ký túc xá còn có giáo viên tuần tra suốt đêm, đảm bảo không có học sinh nào mộng du rời khỏi phòng.

 

Nhưng Tưởng Tâm lại chết trong phòng vệ sinh ký túc xá.

 

Cô đập vỡ gương, dùng mảnh pha lê cắt cổ tay tự sát. Khi qua đời, trên mặt cô vẫn mang nụ cười dịu dàng, đôi mắt khép lại, tựa như vừa thực hiện được một giấc mơ đẹp.

 

Ba người bạn cùng phòng của Tưởng Tâm đều khẳng định mình ngủ rất say và không hề nghe thấy tiếng kính vỡ trong phòng vệ sinh.

 

“Không thể nào! Con gái tôi không thể tự sát được! Con bé trước khi đến trường còn nói sẽ về ăn sinh nhật với tôi vào thứ sáu này!”

 

Cha mẹ Tưởng Tâm kéo nhau đến trường làm lớn, khăng khăng rằng ba bạn cùng phòng của cô đã thông đồng giết người.

 

Nhưng cảnh sát cho biết, trên gương chỉ tìm thấy duy nhất dấu vân tay của Tưởng Tâm.

 

Cảnh sát đau đầu không hiểu nổi vì sao cả ba nạn nhân đều mỉm cười khi qua đời.

 

Còn trường học thì náo loạn bởi sự phản ứng dữ dội của phụ huynh.

 

Nhiều gia đình yêu cầu đón con về nhà ngay lập tức, thậm chí một số còn nhanh chóng làm thủ tục chuyển trường.

 

Cùng lúc đó, giữa học sinh bắt đầu lan truyền một tin đồn rùng rợn:

 

“Đây là lời nguyền. Tất cả những người thân thiết với Sở Đình đều sẽ lần lượt qua đời.”

 

Hai nữ sinh còn lại trong nhóm bạn thân của Sở Đình sợ hãi đến mức không dám đến trường, chỉ trốn ở nhà.

 

Còn tám bạn học từng có mâu thuẫn với Sở Đình thì gặp phải sự xa lánh và dè chừng từ tất cả mọi người.

 

Ai nấy đều nhìn họ bằng ánh mắt nghi kỵ, như thể đang nhìn một kẻ giết người.

 

Mỗi khi họ bước đi, mọi người xung quanh lập tức tự giác tránh xa ít nhất ba mét, để lộ vẻ tránh né đầy rõ ràng.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.