Nụ cười của cô như một đóa hoa hồng trắng hé nở vào buổi sớm, vừa xinh đẹp lại vừa dịu dàng.
Vân Xu và Tuyên Lê quen biết nhau trên mạng cũng đã một thời gian dài, gần đây lại càng trò chuyện thường xuyên. Đúng hơn là Tuyên Lê thường xuyên tìm cô nói chuyện phiếm. Những lời anh nói đều rất sắc sảo, Vân Xu cũng sẵn lòng thảo luận với anh về nhiều chuyện.
Mối quan hệ của hai người đúng như trợ lý Trương nói, có thể xem là bạn bè. Hiện tại biết bạn mình bị mất ngủ, cô đương nhiên muốn giúp đỡ anh một tay.
Hơn nữa, thu âm một bài văn ngắn cũng không tốn bao nhiêu thời gian.
Đôi môi mỏng của Tuyên Lê khẽ mấp máy, nhất thời không nói nên lời, chỉ biết thở dài trong lòng. Trên thế giới này sao lại có người đáng yêu đến thế chứ?
Anh nghĩ, nếu cô thật sự muốn phát triển trong giới thu âm, dù thế nào đi nữa, anh cũng sẽ giúp cô dọn đường phía trước thật sạch sẽ.
Hai người lại trò chuyện thêm một lúc, Tuyên Lê cảm thấy mối quan hệ đã tiến triển khá tốt, vì thế chủ động đề nghị đưa cô đi thử âm.
Vân Xu theo anh rời khỏi phòng khách.
Thịnh Hoa là công ty mà Tuyên Lê đã dốc rất nhiều tâm huyết để xây dựng. Cách bài trí ở đây rất tỉ mỉ, cây xanh tươi tốt, bàn ghế thiết kế độc đáo, sàn gỗ bóng loáng, tạo cho người ta cảm giác vô cùng thoải mái.
Ít nhất thì Vân Xu rất có thiện cảm với nơi này, thỉnh thoảng không nhịn được phải nhìn ngắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/1982533/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.