Vân Xu đến Tây Thành theo lịch hẹn. Ở cổng ra, một chàng trai trẻ cầm bảng tên Thịnh Hoa đang đợi. Chắc là người của công ty đến đón cô. Vân Xu kéo vali về phía người đó.
Trợ lý Trương vừa xem đồng hồ thì ngẩng đầu lên, thấy một cô gái dáng người mảnh mai, kéo vali đi đến loạng choạng, như thể gió thổi là bay.
Anh giật mình, chuyện gì thế này? Sao lại yếu ớt đến vậy?
Trợ lý Trương nhận ra người cần đợi, vội bước lên nhận vali, dẫn cô đến chiếc xe thương vụ đậu bên đường.
Tài xế bỏ hành lý vào cốp xe.
Vân Xu chóng mặt dựa vào ghế sau, toàn thân khó chịu, dạ dày buồn nôn.
“Cô Vân, cô không khỏe ạ?” Trợ lý Trương lo lắng hỏi, dáng vẻ đi đứng vừa rồi của cô khiến anh lo ngại.
Vân Xu yếu ớt lắc đầu, mặt mày tái mét, như bông hoa héo rũ.
Lần này cô đi xe khách đến Tây Thành, bị say xe đến khổ sở. Ban đầu Thịnh Hoa định đặt vé máy bay cho cô nhưng cô từ chối, kết quả thành ra thế này.
Biết thế cô đã không tò mò muốn thử đi xe khách. Thuốc say xe chẳng có tác dụng gì với cô.
Mấy người trên mạng bảo không khí trên xe khách tốt đều là lừa người, từ lúc lên xe hầu như chẳng ai nói chuyện, còn cô thì một lát sau đã bắt đầu khó chịu.
Vân Xu ấm ức nghĩ.
“Xin lỗi, vì tôi say xe mà gây phiền phức cho mọi người.” Có lẽ do mệt mỏi, giọng Vân Xu rất nhỏ, nhưng vẫn dễ nghe.
Trợ lý Trương và tài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/1982539/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.