Nhưng ngay từ bước đầu tiên đã gặp vấn đề, lời thỉnh cầu của anh đều bị từ chối.
Không thể tin vào những gì mình vừa nghe, Trì Hiền cau mày: "Hoàng Thành, trước đây tôi giúp cậu không ít, chút chuyện nhỏ này mà cậu cũng từ chối tôi sao?"
Hoàng Thành vẻ mặt đau khổ nói: "Nhị thiếu, không phải tôi không giúp anh, là Trì tổng đã lên tiếng, không cho chúng tôi nhúng tay vào chuyện của anh nữa."
Người nhà cũng đã lên tiếng, anh ta một tên phú nhị đại ăn chơi sao dám cãi lời chứ.
"Cái gì?!" Trì Hiền đập bàn, kinh ngạc nói: "Anh Cả nói khi nào?"
Vẻ mặt kích động của anh khiến lòng Trì Tiêu Tiêu chìm xuống.
"Chính là sau khi anh từ cái khu chung cư kia trở về không lâu."
Khuôn mặt Trì Hiền cứng đờ, chẳng lẽ anh Cả đã không muốn anh gặp Vân Xu sao, hay là Vân Xu đã ghét anh đến mức này, đến mức phải nói với anh Cả là không muốn gặp anh nữa.
Nghĩ đến khả năng thứ hai, lòng anh tràn ngập vị đắng.
Cúp điện thoại, Trì Hiền lại gọi cho những người bạn khác, tất cả đều nhận được câu trả lời là từ chối. Không còn cách nào, cuối cùng anh đành gọi một cuộc điện thoại, năn nỉ ỉ ôi nửa ngày mới nhờ được đối phương giúp đỡ.
“Lý Hoa à, Tiêu Tiêu hồi xưa cũng chơi chung với tụi mình mà, coi như nể tình bạn cũ giúp đỡ đi.” Trì Hiền nói với Lý Hoa qua điện thoại, giọng khẩn khoản.
Đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi vẫn từ chối. Nhưng sau đó Lý Hoa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/1982727/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.