"Tiểu Diễm, sao trước đó em không nói với anh?" Niên Bách lo lắng hỏi.
"Quên mất."
Niên Bách: "..." Sự tình nguy cấp liên quan tính mạng đó! Chuyện này có thể quên sao?
Hắn nên nói cô quá can đảm hay là quá vô tâm?
Niên Bách chợt nghi ngờ em mình bị đánh tráo, nhưng vẻ ngoài này sao có thể giả được?
Có lẽ trước đây con bé có bệnh nên đã che giấu, hiện tại mới là tính cách thật...
"Tên khốn kiếp, chúng ta phải kiện hắn, đòi lại công bằng cho Tiểu Diễm!" Chú út phẫn nộ: "Tiểu Bách, con là cảnh sát, lập tức đi còng đầu hắn về đây!"
Niên Bách: "..." Mặc dù hắn cũng rất tức giận, nhưng không thể tùy tiện làm bậy vậy đâu.
"Hiện tại chúng ta không có chứng cứ, con sẽ sớm tra rõ chân tướng chuyện này." Niên Bách nghiêm túc nói.
"Không có chứng cứ..." Chú út suy tư, chợt vỗ tay cái chát: "Có thể ngụy tạo mà!"
Khuynh Diễm nhướng mày. Ý kiến này quả không tồi.
Niên Bách: "..." Hắn là cảnh sát đấy! Nói như vậy trước mặt hắn ổn sao?
Niên Bách đưa mắt quan sát xung quanh, quán cà phê ồn ào đông đúc, mọi người đều bận trò chuyện, không ai chú ý đến bọn hắn.
Chắc không bị ai nghe thấy đâu! Dọa hắn hết cả hồn!
Cuối cùng, trước sự phản đối kịch liệt của Niên đội trưởng gương mẫu, chú út không thể ngụy tạo chứng cứ.
Nhưng Khuynh Diễm lại bị gà mái mẹ bắt về chuồng, chú út khăng khăng đòi cô dọn về ở cùng ông và Niên Bách để đảm bảo an toàn.
Khuynh Diễm nghĩ đi nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1234600/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.