" Dì Trương, Gia Ý của tôi đâu? "
Trương Hiểu nhìn người phụ nữ trước mặt, ánh mắt muộn phiền cùng đau đớn, bà mỉm cười bất đắc dĩ: " Phu nhân, tiểu thư vẫn còn trong giờ học.
"
Mộc Trà mỉm cười nhàn nhạt, cô hơi cúi mặt, chất giọng đã nhẹ đi không ít: " Gia Ý là một đứa trẻ ngoan, sau giờ học dì có thể mang con bé đến đây gặp tôi không? Một tuần nay tôi chưa được gặp con bé rồi.
"
Dì Trương khẽ gật đầu, bà thuần thục múc ra một chén cháo trắng, nói: " Có lẽ thiếu gia sẽ không trách đâu, để một lát nữa sau giờ học tôi đến đón tiểu thư.
"
Mộc Trà mỉm cười nhàn nhạt, chậm rãi được dì Trương đút cháo trắng.
La Gia Ý bắt đầu đi học từ năm 3 tuổi, ở độ tuổi đáng ra phải được vui chơi như những bạn nhỏ đồng trang lứa, nhưng La Gia Ý đã phải đến trường, 3 tuổi học chương trình của bậc tiểu học, đó là yêu cầu của Cố Việt Bân.
Lúc ấy La Gia Ý vẫn còn nhỏ, hơn nữa còn là một đứa trẻ rất hiếu động, vô cùng nghịch ngợm, Cố Việt Bân cho rằng La Thi Anh quản con không nghiêm, chiều chuộng quá mức mới dẫn đến một La Gia Ý " Hư đốn " như vậy.
La Thi Anh có chiều chuộng La Gia Ý là không sai, nhưng đó là bản năng tất yếu của một người mẹ.
Để đứa con của mình sống trong một gia đình không có tình yêu thương của cha, La Thi Anh rốt cuộc đã phải bù đắp bao nhiêu, Mộc Trà đương nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nu-phu-co-mot-doi-hoi-tiec/1044527/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.