Diệp Gia đột nhiên bị tóm lấy cổ chân, kéo ra khỏi tư thế ngựa thẳng tắp, hai chân bị đặt lên... eo dưới của ai đó, đặt lên chân nàng???
Diệp Gia: "1!
Như thể chuyện này vẫn chưa kết thúc, người đó lại cúi đầu và đè người lên nàng. Nhưng tư thế đè lên người này, Chu Cảnh Sâm đang muốn c.h.ế.t ài I I I
Chu Cảnh Sâm cũng không ngờ được dáng người Diệp Gia lại yếu như vậy, chỉ cân dùng một chút sức là có thể thoát khỏi tình thế khó xử này. Nhưng bây giờ người khác yêu cầu hắn lui ra, hắn chắc chắn sẽ không lui. Chu Cảnh Sâm đã áp sát trên người nàng, nhìn xuống Diệp Gia, trong chốc lát sắc mặt như hoa đào nở rộ, trở nên ửng hồng. Hắn bỗng nhiên cúi đầu, một tay đặt lên cằm Diệp Gia và nâng lên, cúi đầu hôn lên môi Diệp Gia.
Mùi rượu nồng nặc, nhưng Chu Cảnh Sâm lại không hề uống nhiều. Có vài vị ngọt phảng phất khi đầu lưỡi đưa vào.
Diệp Gia bị ép phải nâng cằm lên đón lấy nụ hôn này. Từ nụ hôn đầu tiên còn non nớt người này suýt nữa cắn vào lưỡi, nhưng cho đến giờ tốc độ thông hiểu đã nhanh đến mức đáng kinh ngạc. Tia chớp lóe lên rất nhanh trước mắt Diệp Gia, âm thanh hôn nước khiến cả mùa đông rực cháy.
Một bóng đen to lớn lặng lẽ đứng dậy trong góc tường, đôi mắt phía xa phát ra ánh sáng xanh lục.
Điểm Điểm lặng lẽ nhìn hai người lăn lộn trên giường, không biết từ lúc nào, vạt áo của Chu Cảnh Sâm đã mở ra, xương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/61841/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.