Khi đã cố định xong dây chắn gió, đã tăng thêm một lớp an toàn, tâm trạng của các khách mời cũng ngày càng ổn định hơn, tuy nhiên vì buổi tối không có việc gì để làm, cũng chỉ có thể đi ngủ sớm một chút.
Ngay lúc mọi người chuẩn bị nghỉ ngơi, đột nhiên có một tia chớp lóe lên trước mắt, sấm sét giáng xuống mặt đất, kéo theo đó là tiếng sấm chói tai vang lên.
"Ầm ầm ầm…"
Vì tiếng sấm này vô cùng vang, lại không kịp đề phòng, lần này hầu như ai cũng nghe thấy, không ít khán giả trong phòng livestream cũng bị giật mình, phản ứng của các khách mời thì cực kỳ sinh động.
Nhóm thứ nhất.
Đây là nhóm duy nhất không có đèn trại, Sầm Lâm Vũ và Từ Giai Mạn vừa mới mò mẫm trong bóng tối để trải túi ngủ, thì đã bị tiếng sấm làm cho đứng hình.
Mặt Sầm Lâm Vũ lộ vẻ kinh hoàng: “Aaa… Mạn Mạn! Sấm chớp!”
Từ Giai Mạn bình tĩnh: “Anh không cần la, tôi nghe được.”
Sầm Lâm Vũ chủ động đề nghị: “Mạn Mạn đừng sợ! Tôi tới bảo vệ em! Chúng ta đến gần nhau hơn đi!”
Từ Giai Mạn không trả lời, dường như đang nghĩ cách từ chối.
Sầm Lâm Vũ lại hiểu lầm: “Em đồng ý rồi đúng không! Mạn Mạn, em thật tốt!”
Sau đó, Sầm Lâm Vũ như cái lò xò, “vút” một cái lập tức lao tới.
Từ Gia Mạn đang ngồi ôm gối trên túi ngủ suýt bị đụng ngã, lập tức thẳng tay cho Sầm Lâm Vũ một cú đấm, mà Sầm Lâm Vũ lập tức yên tĩnh lại, thu người lại, nép chặt vào cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-yeu-duong-trong-chuong-trinh-giai-tri-ve-ly-hon/1121227/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.