Khi Kiều Nại và Hình Sâm vừa mới xuất phát, nhân viên phụ trách nguyên liệu nấu ăn của tổ chương trình đang thu dọn trang bị cho chuyến đi biển hàng ngày. Để tránh va chạm với khách mời, đoàn chuẩn bị sẵn sàng và chờ một lúc trước khi lên đường.
Đúng lúc này, một nhóm khách mời khác đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn Sầm Lâm Vũ và Từ Giai Mạn không phụ kỳ vọng của mọi người, hai người thành công lạc đường…
Trong buổi phát sóng trực tiếp, Sầm Lâm Vũ yếu ớt: “Mạn Mạn, tôi khát quá, em không chịu được…”
Từ Giai Mạn dần nóng nảy: “Nước sắp bị anh uống hết rồi, anh là hà mã sao?”
Sầm Lâm Vũ sợ hãi: “Rốt cuộc khi nào mới được ăn vải đây?”
Từ Giai Mạn không khỏi nghi ngờ: “Không phải chúng ta đi nhầm đường chứ?”
[Tự tin đi, bỏ hai chữ “không biết” đi]
[Ha ha ha, chính là đi nhầm đường!]
[Một đôi ngốc nghếch, không lạc đường mới là lạ!]
Đáng lẽ hai người đang đi đúng theo con đường mà Kiều Nại đã nói lúc đầu nhưng bởi vì đi quá lâu, lại bị phơi nắng, thấy bên cạnh có một con đường râm mát rất gần họ và cùng hướng. Nên họ nghĩ rằng sẽ không có vấn đề gì lớn nếu đi con đường khác.
Kết quả, đi tới đi lui, con đường ban đầu kia đã không biết từ lúc nào biến mất. Hai người cũng chỉ có thể kiên trì, dọc theo con đường hiện tại tiếp tục đi, thẳng đến khi mặt trời đều lặn xuống, cũng không thể không nghi ngờ có phải họ đi lạc hay không.
Đối với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-yeu-duong-trong-chuong-trinh-giai-tri-ve-ly-hon/1121232/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.