Thư Lê xoa xoa đôi má hơi ửng đỏ, trở về căn nhà nhỏ của mình.
Bị quấy rầy hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng có thể về nhà nghỉ ngơi.
Căn nhà nhỏ đã hơn mười ngày không có ai ở, không tránh khỏi việc phủ một lớp bụi.
Thư Lê thành thạo dùng ma pháp dọn dẹp lau chùi, chỉ mất hai, ba phút là xong. Sau đó, cậu mở cửa sổ đổi gió, căn nhà lại sạch sẽ tinh tươm.
Dù đã tắm qua ở căn nhà gỗ bên rìa rừng nhưng cậu vẫn cảm thấy chưa đủ sạch, liền vào phòng tắm của mình, tắm lại nước nóng.
Hai mươi phút sau, Thư Lê bước ra, làn da trắng nõn còn vương hơi nước, trông như chiếc bánh bao mới hấp.
Khoác bộ đồ ngủ thoải mái, mái tóc vàng óng được hong khô bằng ma pháp hệ gió nhẹ nhàng xõa xuống, cậu ngồi vào bàn, mở nhật ký.
Khi ở bên ngoài không tiện viết, bây giờ về nhà rồi, phải nhanh chóng bổ sung lại.
Thư Lê cầm bút, chăm chú viết, cố gắng ghi lại tất cả những điều đã thấy và trải qua trong những ngày qua. Nhưng mấy ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện, không thể hoàn thành trong một đêm, đành chia ra từng phần để viết dần.
Đèn ma đá ma thuật tỏa sáng rực rỡ, chiếu sáng từng góc nhỏ trong căn phòng. Trên bàn, lò nước sôi bốc hơi mờ ảo.
Khi trăng lên giữa trời, Thư Lê ngáp một cái, đặt bút xuống, tạm dừng việc ghi chép.
Cậu cầm ly nước ấm đã pha sẵn, nhấp vài ngụm để làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-be-con-o-vuong-quoc-tinh-linh/2794988/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.