Diệp Phạm cùng Hạ Hàn đều sững sờ.
Lúc này, tay của Hạ Hàn vịn ở trên vai cô.
Lòng bàn tay của anh có nhiệt độ nóng rực, cách quần áo hơi mỏng, nhiệt độ truyền đến trên thân Diệp Phạm.
Tóc dài của Diệp Phạm buông ra ở sau lưng, lọn tóc cùng ngón tay Hạ Hàn giao vào nhau. Hô hấp Hạ Hàn nhè nhẹ thổi qua bên tai Diệp Phạm.
Diệp Phạm tựa hồ có thể nghe được nhịp tim trầm ổn của anh.
Một giây sau, Diệp Phạm lập tức đứng thẳng người, ngón tay Hạ Hàn vuốt qua mái tóc dài của cô.
Diệp Phạm nhìn Hạ Hàn đã ôm chặt Đô Đô, cô buông lỏng tay ôm Đô Đô ra. Cô nhẹ nói một câu: "Thật xin lỗi."
Hạ Hàn mắt sắc hơi sâu, trầm mặc nhìn động tác của Diệp Phạm, anh không trả lời.
Đô Đô lúc đầu bị ngã đau, nhưng là bé bị động tác đột nhiên của Hạ Hàn cùng Diệp Phạm dời đi lực chú ý.
Đô Đô mở to một đôi con mắt tròn căng, nhìn tới nhìn lui hai người bọn họ.
"Mẹ, thúc thúc, động tác của hai người thật nhanh a."
Đô Đô uốn tại trong ngực Hạ Hàn, nhìn Diệp Phạm. Hạ Hàn kiểm tra một chút trên người Đô Đô, anh mở miệng hỏi.
"Có chỗ nào bị đau không?"
Đau đớn trên cánh tay trở lên rõ ràng, Đô Đô méo méo miệng nhỏ, nhưng bé không khóc. Đô Đô duỗi ra cánh tay trắng mập mạp.
"Đô Đô đau đau, mẹ thổi phù phù."
Diệp Phạm cùng Hạ Hàn đồng thời xích lại gần, hướng cánh tay của Đô Đô thổi thổi. Bởi vì động tác gấp gáp, trán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-me-ruot-nhan-vat-phan-dien-phat-he-hang-ngay/1596290/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.