Tất cả mọi chuyện diễn ra đâu vào đấy. Đêm trước tiệc mừng thọ, Lăng Thanh Vân đã đến, vừa nhìn thấy ta, hắn đã thân mật bước lên đón, trông y như đôi vợ chồng mới cưới, đám người xung quanh nhao nhao trêu chọc, nói hai phu thê bọn ta kết hôn lâu năm mà vẫn còn mặn nồng.
Ta không nói gì, nở một nụ cười giả tạo, diễn kịch cùng hắn.
Cả hai đã trao đổi một số tin tình báo. Ta báo cho hắn biết chuyện sứ đoàn làm việc rất ổn, bao nhiêu vụ buôn bán lớn đều thuộc về hai nước An Lăng, phù sa không chảy ruộng ngoài, khiến các nước khác không dám nhúng tay vào. Chuyện này hiện rõ ràng qua sắc mặt sứ đoàn Phong gia.
Ngày hôm sau là tiệc mừng thọ.
Yến tiệc được cử hành trong ngự hoa viên của hoàng cung Thần Mộc, hôm ấy trời trong nắng đẹp, ánh sáng ấm áp chiếu lên mái ngói lưu ly và bức tường bạch ngọc bao quanh cung điện, hương khói nghi ngút bốc lên từ đỉnh vạc, tiếng đàn vang vọng, nhân vật chính của bữa tiệc ngồi ở vị trí cao nhất, hai sứ đoàn Lăng thị và Phong thị bọn ta được xếp ngồi hai bên, xuống một chút nữa là đông đảo thành chủ, sứ thần từ các tiểu quốc xung quanh, họ kéo đến mừng lễ.
Trước yến hội có một sân khấu kịch, các nhà có thể lên sân khấu hiến kịch, một là để chúc thọ cho nhân vật chính, hai là để làm nóng không khí buổi tiệc.
Mấy vở kịch ban đầu xem chừng rất quy củ, chỉ có vài vở truyền thống linh tinh như "Ma
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-sap-bi-vai-phan-dien-giet-chet/2708185/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.