Kiều Triều đáp gọn: "Đi, chọn khoảng hai mươi người đi cùng ta."
A Sơ cũng chạy tới: "Phụ thân, cho con đi nữa."
Kiều Triều: "Ở lại bảo vệ nương con."
Hồ lão đại nhanh chóng đi theo Kiều Triều, dẫn theo hai mươi người tiến về phía thôn Đại Bắc. Vừa tới nơi, họ đã nghe thấy tiếng khóc than, tiếng kêu cứu vang vọng trong đêm. Một hài tử ngã giữa đường khóc lớn, căn nhà tranh gần đó bị lửa thiêu rực đỏ, ngọn lửa sáng rực cả bầu trời.
"Cứu mạng! Cứu mạng!"
Một tên cướp cầm khảm đao chuẩn bị vung xuống đầu một tiểu nữ hài. Tiểu nữ hài sợ hãi đến mức ngã ngồi xuống đất, đôi mắt mở to kinh hoàng. Nhưng trước khi thanh đao hạ xuống, một mũi tên đột ngột cắm sâu vào n.g.ự.c tên cướp!
Tên cướp nhìn chằm chằm vào mũi tên trên n.g.ự.c mình, vẻ mặt sửng sốt như chưa hiểu chuyện gì, nhưng chỉ trong giây lát, hắn ta ngã gục xuống đất.
"Cứu người!" Kiều Triều hô lớn, cung trong tay lập tức chĩa sang một tên cướp khác.
Hồ lão đại nhanh chóng kéo tiểu nữ hài ra chỗ ẩn nấp, khẽ dặn: "Đừng lên tiếng nhé." Sau đó, hắn ta rút khảm đao và lao vào nhóm cướp.
Nhận thấy một số tên đã bị hạ gục, đám cướp bắt đầu để ý tới bọn Kiều Triều, kẻ cầm đầu gào lên: "Giết hết bọn chúng!"
Vài tên xông về phía Kiều Triều. Hắn liền cất cung, rút kiếm, thúc ngựa xông tới và nhanh chóng hạ thêm hai tên nữa, rồi tiếp tục hướng thẳng đến tên thủ lĩnh.
Thủ lĩnh băng cướp thấy Kiều Triều c.h.é.m người như c.h.é.m
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-chinh-lam-nong/316410/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.