🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ôi, anh nói nghe dễ quá nhỉ, anh có nấu ăn đâu, anh tưởng phụ nữ ở nhà làm việc nhà thì nhàn nhã lắm à?

Suốt ngày phải hầu hạ mẹ chồng con cái, không phải bảo mẫu thì là gì! Tại sao phụ nữ không thể chủ ngoại chứ?

Với cái tư tưởng phong kiến này, may mà anh đã già rồi đấy, nếu còn trẻ thì khéo không lấy nổi vợ đâu.”

Quý Học Nhai bĩu môi:

“Anh nói không lại em, phụ nữ các em cãi nhau không ai bằng, anh nói gì em cũng vặc lại được, không hổ là đàn bà phụ nữ ngồi lê đôi mách.”

Hàn Dung hừ lạnh một tiếng, đi vào bếp rửa rau.

Lúc Tống Thời Hạ tới thì thấy ba chồng hậm hực ngồi chơi cờ.

“Ông nói xem, hồi bà ấy còn trẻ đáng mến biết bao, tôi vừa nhìn đã ưng bà ấy ngay.

Bao nhiêu năm qua sống với nhau không có chuyện gì, sao tự nhiên già rồi lại hay lải nhải như thế chứ, tôi nói vài câu cũng bị bắt lỗi.”

Ông cụ ngồi đối diện tập trung chơi cờ, thuận miệng đáp qua loa vài câu.

“Phụ nữ ấy mà, già rồi thì cũng khó chịu, ông không dỗ dành thì đừng hòng ăn cơm bà ấy nấu.”

Quý Học Nhai còn chưa mở miệng thì Tống Thời Hạ đã nhiệt tình chào hỏi.

“Ba ơi! Bọn con về rồi đây.”

“Ái chà, con trai với con dâu nhà ông về rồi kìa.”

Quý Học Nhai đứng dậy: “Chứ còn gì nữa, con dâu tôi sắp học lại cấp 3 nên sắp tới sẽ ở tạm trong nhà.”

“Học cấp 3 à? Giỏi thế, vậy là nhà ông sắp có thêm một cô sinh viên rồi nhỉ.”

Quý Học Nhai khiêm tốn nói: “Ôi học cho biết chữ biết nghĩa là được, chẳng mong thi đậu đại học đâu.”

 

“Học cấp 3 chỉ để biết chữ biết nghĩa á, ông nghĩ tôi có tin không?”

Nếu chỉ cần biết chữ thì học tiểu học là đủ rồi.

Hai ông trêu chọc nhau, Vu Phương đứng sau cửa sổ nghe thấy thì như có điều suy nghĩ.

Tống Thời Hạ lên tầng với Quý Duy Thanh, hàng xóm nhà bên thì chạy đến gõ cửa, đứng tựa vào cửa phòng bếp bắt chuyện với Hàn Dung.

“Nghe nói con dâu bà muốn thi lên đại học à?”

Hàn Dung dừng động tác cán bột lại: “Tai bà thính vậy.”

“Đều tại ông già nhà bà khoe khoang ở ngoài sân, Vu Phương nghe thấy nên nói với tôi.”

Hàn Dung cũng không ngẩng đầu lên, chỉ cười nói:

DTV

“Con dâu tôi còn trẻ như vậy, có bằng cấp 3 thì sau này cũng dễ sắp xếp công việc cho nó, không nhất định phải học đại học.”

Hàng xóm cười theo:

“Tôi đã nói mà, thi đại học làm sao cứ muốn là thi đỗ được, nếu dễ dàng như vậy thì sinh viên đã nhan nhản khắp nơi rồi còn gì!”

Hàn Dung không tiếp lời.

Bà ấy nói không học đại học chỉ là không muốn tạo áp lực cho con dâu mà thôi, hàng xóm nghe lại hiểu thành không thể thi đỗ.

Hàn Dung không muốn tốn nước bọt giải thích làm gì, mặc kệ cho bà ấy muốn nghĩ như thế nào cũng được.

Lần trước hàng xóm đi khắp nơi nói con dâu bà ấy mang thai, làm bà ấy tốn công sức giải thích rất lâu mới làm sáng tỏ được chuyện đó.

Nếu nói với người ta rằng con dâu muốn thi đại học, nếu truyền đi thì không biết sẽ biến thành phiên bản gì nữa.

Đến lúc đó không phải vô duyên vô cớ để cho người ta cười nhạo à.

 
Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.