Quý Duy Thanh thật không biết phải nói gì với vợ nữa, nếu không phải do thứ này cộm người làm nửa đêm anh không ngủ được thì sao anh lại ngủ nướng đến tận 9 giờ sao?
Tống Thời Hạ chột dạ nghịch ngón tay: “Tận dụng thời cơ đi, anh chỉ có một cơ hội này thôi đó.”
Quý Duy Thanh đặt ‘vật thể lạ’ xuống bàn, Tống Thời Hạ lập tức ngồi ngay ngắn như học sinh cấp 1 chờ giáo viên đặt câu hỏi.
“Mỗi người đều có bí mật riêng, anh biết càng nhiều, em càng dễ gặp nguy hiểm, nếu bí mật đó quá lớn, nhất định em không được nói cho người thứ hai, kể cả anh.”
Mắt Tống Thời Hạ lấp lánh sáng lên, cô không ngờ phản ứng đầu tiên của anh lại là nhắc cô phải tự bảo vệ bản thân chu đáo.
DTV
Cô nhích lại gần anh, thỏ thẻ:
“Bí mật của em đúng là có hơi lớn quá, nhưng em cảm thấy số em may lắm, trừ khi bổ đầu giải phẫu não em may ra mới tìm được manh mối. Nhưng thật ra, em dám chắc bên trong sẽ chẳng có gì đâu, đây là bí mật của em.”
Nếu không gian nằm trong óc thì khi cô xuyên qua thời không tới nơi này, nó không thể đi theo cô, vì thể xác của cô không theo đến cùng.
Thứ từ xã hội hiện đại tới đây chỉ có linh hồn cô mà không phải thể xác.
Nhưng điều này thật quá mơ hồ, khả năng nó có liên quan đến năng lượng sống và không gian học.
Bằng vào thực lực trước mắt của Quý Duy Thanh, chỉ e anh chưa thể khám phá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/2542182/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.