Tống Ngọc Lan đứng dậy, đi ra vườn sau để nhổ hai cây xà lách mà bà nội Tống trồng.
Dùng lá xà lách để cuộn thịt ba chỉ nướng cùng với tỏi, đúng là quá tuyệt vời!
Nếu không phải nhà có khách, chắc chắn cô sẽ nhảy cẫng lên vì vui sướng, đã bao lâu rồi cô không được thưởng thức hương vị này.
Tống Ngọc Cảnh và Trương Nguyên Âm cũng bắt chước, dùng rau sống cuộn thịt và tỏi ăn.
Vị cay của tỏi khiến hai đứa nhỏ cay đến rơi nước mắt. Bà nội Tống vội vàng rót một cốc sữa cho mỗi đứa.
Sữa nóng khiến hai đứa nhỏ “oa oa” hét lên.
Tống Ngọc Lan không nhịn được bật cười sảng khoái.
Trương Kính với vẻ mặt ôn hòa, nhìn Ngọc Lan cười đến mức không giữ được hình tượng, khóe miệng anh ấy cũng khẽ nhếch lên, cảm thấy Tống Ngọc Lan lúc này tràn đầy sức sống và cuốn hút, đây mới chính là con người thật của cô ấy.
Bữa tối kết thúc trong tiếng cười vui vẻ, Trương Kính giúp dọn dẹp bàn ăn xong liền chào tạm biệt bà Tống và Tống Ngọc Lan.
Tuyết không biết đã ngừng từ lúc nào, ánh trăng phủ trên mặt đất tuyết trắng, tỏa ra ánh sáng bạc lung linh.
Bà nội Tống đẩy Tống Ngọc Lan ra ngoài để tiễn Trương Kính và Trương Nguyên Âm, Tống Ngọc Lan vô cùng bất đắc dĩ, chỉ cách có mấy chục mét thôi mà cũng phải tiễn à?
Dù vậy, Tống Ngọc Lan vẫn ngoan ngoãn dẫn Tống Ngọc Cảnh ra tiễn hai người, lắng nghe Tống Ngọc Cảnh và Trương Nguyên Âm hẹn nhau ngày mai sẽ cùng nhau học bài.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-thap-nien-80-vua-mo-man-da-bi-tu-hon/2717076/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.