Khi tôi ra khỏi cữ, trong cung tổ chức tiệc đầy tháng cho đứa nhỏ.
Tôi là mẹ ruột của đứa trẻ, mặc dù không có quan hệ phu thê thực sự với Chu Dữ Hành, nhưng vẫn nằm trong danh sách được mời, chỉ là đi kiệu riêng đến hậu cung, ở cùng các phi tần.
Lúc này đây, tôi mới thực sự có chút ghen tị.
Người cùng Chu Dữ Hành vào cung là Phương Dật Du, họ mới là vợ chồng danh chính ngôn thuận.
Lần đầu tiên tôi cảm thấy, thì ra danh phận lại quan trọng đến vậy.
Các phi tần trong hậu cung đều cực kỳ nhiều chuyện, ai cũng cho rằng Chu Dữ Hành bị tôi nắm chặt, bỏ mặc chính thê ở nhà mà ngày nào cũng đến chỗ tôi ngủ, thi nhau đến hỏi kinh nghiệm, hỏi tôi làm thế nào để giữ được trái tim phu quân.
Tôi gãi đầu, cố gắng giữ dáng vẻ chân thành nhất để hỏi ngược lại:
“Vậy các tỷ muội có thể dạy tôi làm sao để phu quân không ngày nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện đó không?”
Nghe thì có vẻ như đang khoe khoang, nhưng tôi thật sự muốn biết.
Thế nhưng lời vừa dứt, xung quanh lập tức im phăng phắc.
Một phi tần lên tiếng, giọng đầy chua chát:
“A Ý, ngươi thật đúng là ở trong phúc mà không biết hưởng.”
Các phi tần còn lại thi nhau phụ họa, đại ý là trách tôi không muốn dạy cũng được, nhưng còn nói móc chạm vào nỗi đau của họ.
Tôi đỡ trán nhìn lên trời, các người thử trải qua xem có phải phúc khí không.
Sau câu hỏi đó của tôi, những phi tần vốn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-tuu-tuong-hoan-ca-danh-tu/2696051/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.