Tuyết trận này rơi suốt hai ngày, phủ trắng cả kinh thành một lớp dày.
Sau khi trời quang mây tạnh, mặt trời cũng ló dạng, nhưng cái lạnh vẫn không hề giảm bớt.
Dù thời tiết lạnh giá, nhưng kinh thành thời gian này lại rất yên ổn. Việc duy nhất được xem là đại sự chính là việc Minh Trinh Đế lâm bệnh.
Ban đầu, người trong cung nói Hoàng đế chỉ bị cảm lạnh, ho khan và đau đầu.
Nhưng hơn nửa tháng trôi qua, bệnh vẫn không thuyên giảm, thậm chí còn xuất hiện triệu chứng choáng váng, yếu sức, phản ứng chậm chạp, đi lại khó khăn, thường xuyên phải dùng đến một viên “Tiêu Dao Đan” mới nói chuyện được.
Trong triều, các đại thần bắt đầu xôn xao, ai nấy đều có suy nghĩ riêng.
Không ít người vì giang sơn xã tắc mà mạnh dạn dâng tấu, một lần nữa đề nghị lập Trữ quân.
Minh Trinh Đế vốn đã không khỏe, thấy những tấu chương này thì càng tức giận, sức khỏe càng suy sụp.
Cuối cùng, Hoàng đế trực tiếp ngừng thiết triều, trừ những việc thật sự cần thiết thì không tiếp kiến bất kỳ ai.
—
Với Quý Bình An, chuyện này lại là điều tốt — ít nhất mùa đông không phải dậy sớm đi thượng triều.
Tuy nhiên, nàng cũng không hoàn toàn nhàn rỗi. Nàng thường xuyên chạy qua lại giữa điền trang và phủ Công chúa, biến những bản vẽ cung nỏ và thuốc nổ thành hiện thực.
Cung nỏ được giao cho thợ rèn ở điền trang, có bản vẽ sẵn, chỉ ba ngày là hoàn thành.
Ngu Tư Đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-phao-hoi-tra-a-cua-nu-hoang-tuong-lai/2908519/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.