“Nhưng anh ấy rất đẹp trai.”
Ôn Hiểu Ngọc: “Trong đại học nhất định cũng sẽ có những anh chàng đẹp trai, mặt đẹp thì có ích gì, anh ấy chỉ mới học xong tiểu học thôi.”
Bạn tốt nghe vậy đáng tiếc mà thở dài: “A? Thật đáng tiếc.” Chỉ mới học tiểu học, bằng cấp quả thật có hơi thấp, bọn họ dù sao cũng là học sinh cao trung, cho dù không thi đậu đại học, tốt nghiệp cao trung cũng có tương lai tươi sáng!
Mua đồ xong, nhóm nữ sinh cao trung vui vẻ trở về. Ôn Hiểu Ngọc đi được hai bước, đột nhiên dừng lại nói: “Các cậu đi về trước đi, tớ vừa nhớ tới có chút việc muốn làm, đợi chút nữa lại đi tìm các cậu.”
“Được, vậy cậu nhanh lên nha, sắp vào học rồi.”
Ôn Hiểu Ngọc gật đầu đồng ý, lại quay về phố Nam.
Lúc này Chu Diệu đang thu dọn đồ đạc.
Ôn Hiểu Ngọc bước nhanh đi qua, đứng ở trước mặt Chu Diệu kêu lớn: “Chu Diệu! Anh đi Thượng Hải lúc nào vậy? Thượng Hải trong như thế nào, kể cho tôi nghe đi..”
Chu Diệu không thèm nhìn cô ta một cái, trầm mặt mà thu dọn đồ đạc bỏ vào chiếc giỏ bên cạnh, xách giỏ lên rồi đi ra ngoài.
“Chu Diệu! Dù sao hai chúng ta cũng quen biết nhiều năm như vậy, anh có cần phải đối xử với tôi như vậy không? Lại không phải là tôi không muốn thực hiện hôn ước, là mẹ tôi không thích anh, sao anh lại giận chó đánh mèo lên người tôi……” Tuy rằng đoán được Chu Diệu sẽ không trả lời.
Nhưng sau khi bị đối xử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-phu-nu-phao-hoi-trong-nien-dai/1732869/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.