Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu, người bên gối liền không an phận, nghiêng người qua đối mặt với anh, tay chân đều quấn ở trên người anh.
Cánh tay thon dài trắng nõn trực tiếp đặt thẳng lên mặt anh, bàn tay nho nhỏ vừa lúc che mũi anh lại, hô hấp nhất thời có chút khó khăn.
Chu Diệu: “……”
Anh nhẹ nhàng đẩy bàn tay trên mặt ra.
“Ừm ~!”
Ôn Duyệt phát ra âm thanh rầm rì bất mãn, một lần nữa lại dán qua, duỗi tay ôm chặt lấy đầu của Chu Diệu, ấn vào trong n.g.ự.c mình, gương mặt cô cọ cọ trên đỉnh đầu Chu Diệu hai cái, chép chép miệng, nhỏ giọng lẩm bẩm gì đó.
Cảm nhận được khuôn mặt chạm vào một thứ mềm mại, nhiệt độ trên mặt Chu Diệu nháy mắt tăng vọt, cái mũi ngứa ngáy, có thứ gì đó chảy ra bên ngoài.
Chu Diệu giơ tay lên sờ, đầu ngón tay cảm nhận được sự ẩm ướt kèm theo mùi rỉ sắt......
Anh đột nhiên ngồi dậy, động tác có hơi lớn.
Ôn Duyệt bị đánh thức, ánh mắt mơ màng nhìn qua: “…… Làm sao vậy……?”
Dưới ánh trăng, cô nhìn thấy làn da màu lúa mạch của Chu Diệu đỏ rực, m.á.u từ mũi anh chảy xuống.
Ôn Duyệt lập tức liền thanh tỉnh.
“Sao lại chảy m.á.u mũi?” Cô ngồi dậy chuẩn bị xuống giường bật đèn, bị anh cản lại.
“Không sao đâu, em tiếp tục ngủ đi.” Chu Diệu mặt không đổi sắc mà nói lung tung: “Mới vừa rồi không cẩn thận đụng vào mũi, anh đi xử lý một chút là được.”
Ôn Duyệt biểu tình ngơ ngác: “Anh cũng quá không cẩn thận……”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-phu-nu-phao-hoi-trong-nien-dai/1732871/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.