“Anh đi tắm rửa đi, em về phòng ngủ đây.” Ôn Duyệt không suy nghĩ sâu xa, cởi bỏ dây buộc tóc, mái tóc đen dài xỏa xuống ngang lưng, càng làm nổi bật làn da trắng mịn như tuyết.
Cô vuốt nhẹ tóc, mỉm cười chúc Chu Diệu ngủ ngon.
Chu Diệu ngồi ở trên băng ghế nhỏ trầm mặc một hồi lâu mới đứng dậy, xách nước lạnh đi vào phòng tắm nhỏ. Tắm rửa xong, đầu dính vào gối chưa được hai phút, anh đã chìm vào giấc ngủ sâu, chìm vào một giấc mơ.
……
Nửa đêm, Chu Diệu đen mặt từ trong mơ tỉnh lại, mặt không biểu tình nhìn chằm chằm màn trắng trên đầu một hồi lâu.
Sau đó anh lau mặt, rời giường, bật đèn, tay chân nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Tùy tiện đem quần ném vào trong chậu, đổ nước vào rồi dùng sức xoa tẩy.
“Kẽo kẹt ——”
Ôn Duyệt ngáp dài mê mang mà đi về phía trước một bước, tầm mắt quét qua một khối đen to lớn đang ngồi xổm trong sân, ánh đèn kéo dài bóng dáng trên mặt đất, giống như đang giương nanh múa vuốt dữ tợn.
“……?”
Ôn Duyệt nháy mắt bị dọa, đầu óc hỗn loạn.
“…… Chu Diệu?” Chờ thấy rõ khối đen kia chính là Chu Diệu, Ôn Duyệt thở phào nhẹ nhỏm, giọng điệu mềm như bông mà oán giận: “Buổi tối anh không ngủ mà làm gì vậy? Làm em sợ muốn chết.”
Động tác của Chu Diệu nhất thời cứng đờ, chậm chạp trả lời: “Ngủ không được, muốn đem quần áo giặt sạch, ngày mai có thể nhẹ nhàng hơn.”
Ôn Duyệt rất là chấn động: “Hơn nửa đêm đi giặt quần áo?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-phu-nu-phao-hoi-trong-nien-dai/1732886/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.