Chu Diệu không nói gì, không chút phàn nàn mà tiến lên, một tay xách lên một cái giỏ tre mang vào phòng. Sau đó rất thức thời mà ra khỏi phòng đi đến phòng bếp, đem không gian để lại cho ba cô gái.
Ôn Duyệt xốc đám cỏ khô ở mặt trên lên, đập vào mắt là những hạt châu bằng nhựa đủ màu sắc mà kích cỡ, cùng với những đồ trang trí nhỏ nhắn, sáng lấp lánh và xinh đẹp khác.
Ví dụ như những dải ruy băng đầy màu sắc, còn có những chiếc kẹp tóc đơn giản và không có trang trí gì hết.
Trong chiếc giỏ còn lại thì chứa nhiều loại vải dệt và sợi với nhiều màu sắc khác nhau.
Ôn Duyệt có chút kinh ngạc: “Mua nhiều như vậy?”
“Không nhiều lắm, chỉ tiêu 50-60 đồng tiền, còn thừa hơn phân nửa.” Lý Niệm Thu cười cười, “Chúng ta phải làm nhiều hơn một chút, việc buôn bán này chỉ làm một lần, nếu bán được tốt, người khác có thể làm giống và cạnh tranh buôn bán với chúng ta.”
“Tuần sau tớ phải thi cuối kỳ, thi xong đến nghỉ hè mới có thể tới hỗ trợ, mấy ngày nay chỉ có thể phiền cậu làm việc trước một mình.”
Lý Niệm Thu có chút ngượng ngùng.
Ôn Duyệt xua xua tay, đôi mắt cong cong: “Không có gì đâu, dù sao ngày thường tớ ở nhà cũng rất nhàm chán, liền thích làm những đồ vật linh tinh.”
Lý Niệm Thu nhìn cô cười ngốc nghếch ngọt ngào, ánh mắt hiện lên tia bất đắc dĩ: “Ôn Duyệt, làm buôn bán cùng với thú vui tiêu khiển trong lúc rảnh rỗi không giống nhau, lúc trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-phu-nu-phao-hoi-trong-nien-dai/1732894/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.