Tần Lĩnh Nguyệt tắm xong bước ra, trên người vẫn còn vương những giọt nước, nàng cầm khăn mặt lau tóc, hương thơm hỗn hợp của sữa tắm và dầu gội.
Phức tạp hơn mùi hương của Omega, Alpha trong thế giới này.
Rất đặc biệt, là mùi hương hấp dẫn của phụ nữ.
Nàng mặc chiếc áo choàng tắm, sợi dây lưng bên hông thắt hờ hững. Nàng nhìn vào trong, hỏi: "Sao cô không bật đèn."
"Ồ, mở rồi." Tần Linh Nguyệt mở đèn.
Cô mặc một chiếc váy ngủ hai dây màu đen, ngồi ở đầu giường, bờ vai và đôi chân đều lộ ra, vóc dáng của người phụ nữ được chiếc váy ngủ mỏng manh bao bọc một cách hoàn mỹ và gợi cảm.
Hai người tạo thành một sự đối lập rõ rệt.
"Cô tắm xong rồi à?" Tần Lĩnh Nguyệt hỏi.
"Hai phòng tắm." Ánh mắt của Tần Linh Nguyệt bên trong nhìn ra ngoài, ánh mắt rơi xuống, trong lòng kinh ngạc, lập tức cô nhìn sang nửa giường còn lại, "Cô ngủ đi."
Tần Lĩnh Nguyệt đi đến bên giường nằm xuống. Ánh đèn quá sáng, hắt vào mắt khiến nàng phải nheo lại. Tần Linh Nguyệt đi điều chỉnh ánh đèn, đổi tới đổi lui cuối cùng vẫn là tắt đi thì thích hợp hơn.
Trong phòng tối đen, Tần Linh Nguyệt cầm điện thoại xem tin tức một lúc, Tần Lĩnh Nguyệt không nhúc nhích, lông mi khẽ động, yên lặng. Điện thoại của nàng đến đây cũng không có tín hiệu, không dùng được.
Hai người nằm trên giường, chung một chiếc chăn, ai cũng không vượt qua giới hạn, ở giữa cách cả một dải ngân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-sau-dem-phan-dien-danh-dau/2889015/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.