Trần Uyển Nhu tức giận vì con trai không nên thân, bà mỉm cười đứng dậy, kéo Cố Giác ngồi xuống bên cạnh Sở Tương: "Con còn trẻ, chưa biết ra xã hội lăn lộn vất vả thế nào đâu. Rất nhiều người muốn có sự ủng hộ của người thân mà còn chẳng có đấy."
Cố Giác nói thẳng thừng: "Mẹ, mẹ cũng đã từng ra xã hội lăn lộn đâu, sao mẹ biết là vất vả hay không?"
Trần Uyển Nhu cười gượng, vỗ vỗ vai Cố Giác: "Tuy mẹ chưa từng đi làm, nhưng mẹ nghe ba con kể rồi."
Cố Giác: "Ba con thì là người thừa kế công ty của ông nội, cũng có phải tự lăn lộn gì đâu."
Trần Uyển Nhu cầm một chiếc bánh bao sữa nhét vào miệng Cố Giác: "Chắc con đói rồi nhỉ? Ăn nhiều vào."
Để anh ta khỏi nói những lời chẳng đâu vào đâu nữa.
Trần Uyển Nhu nhanh chóng đổi chủ đề: "Cố Giác à, con và Sở Tương lại học cùng trường nữa, sau này cũng dễ chăm sóc lẫn nhau trong trường hơn. Lúc rảnh không có tiết thì có thể đi chơi với nhau, con xem cái duyên này có phải tốt không chứ?"
Sở Tương cũng cười nói: "Đúng đó, con còn nghe nói hồi thi đại học, Cố Giác nhờ anh Cố kèm cặp học hành mới thi đậu được đại học nữa cơ."
Rồi cô nhìn Cố Hành với ánh mắt tràn đầy sùng bái: "Wow, nghĩ lại thấy anh Cố thật sự quá giỏi! Vừa phải đi làm, lại còn kèm em trai học hành, đúng là giỏi thật đấy."
Nhắc tới chuyện từng bị Cố Hành "kèm học", sắc mặt Cố Giác lập tức thay đổi, quãng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-vao-truyen-nguoc-cu-roi-bi-boss-phan-dien-bam-dinh-khong-ngung/2798905/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.