Tám rưỡi tối, Sở Tương vẫn còn bị kẹt trong xe. Cô bị bạn trai ôm chặt trong lòng, hơi thở liên tục bị anh cướp đi qua những nụ hôn. Khi không thở nổi, cô sẽ mất kiên nhẫn đẩy anh ra, mỗi lần như thế, Cố Hành sẽ ngoan ngoãn lùi lại một chút. Nhưng chỉ cần cô vừa bình tĩnh lại, anh lại mỉm cười tiến tới, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.
Sở Tương có một cảm giác kỳ lạ rằng hôm nay bạn trai cô siêu siêu dính người, cứ như một chú chó to chỉ muốn được cạ cạ vào chủ nhân.
Răng nanh và móng vuốt đều đã thu lại, cả cơ thể được phủ lông mềm mại, anh như thể lộ cả cái bụng mềm nhất ra trước mặt cô, chỉ chờ được cô v.uốt ve.
Sở Tương bị giam giữ trong vòng tay của anh giữa một thế giới nhỏ bé, nhưng cô lại không hề thấy bị gò bó, ngược lại là một cảm giác thỏa mãn và an toàn một cách trọn vẹn.
Trong không gian chật hẹp, dù có bật điều hòa thì nhiệt độ vẫn không ngừng tăng lên.
Trong ánh sáng mờ mờ, giọng nói của Cố Hành nhẹ nhàng đến cực điểm: "Tối mai anh sẽ ăn tối cùng chú Sở."
Sở Tương tựa vào ngực anh, hỏi: "Em có cần đi cùng không?"
Cố Hành chỉnh lại cổ áo hơi xộc xệch cho cô, đối diện với ánh mắt của cô gái, mỉm cười nhẹ nhàng: "Không cần, em không cần bận tâm đến mấy chuyện này, cứ để anh lo là được."
Anh không nói lý do vì sao muốn gặp Sở Thịnh, nhưng Sở Tương nhanh chóng đoán được. Mà Cố Hành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-vao-truyen-nguoc-cu-roi-bi-boss-phan-dien-bam-dinh-khong-ngung/2798939/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.