Cố Hành chưa từng thân thiết với bất kỳ người phụ nữ nào. Ngay cả khi Trần Uyển Nhu giới thiệu đối tượng xem mắt cho anh, Cố Hành cũng chưa bao giờ hợp tác. Vì thế, theo thời gian, việc anh luôn độc thân dường như đã trở thành điều hiển nhiên.
Dĩ nhiên Cố Giác không phản đối anh trai mình yêu đương, nhưng anh ta chưa từng nghĩ đến việc người mà anh trai thích lại là Sở Tương.
Anh ta có cảm giác bị đùa cợt, giận đến không thể kiềm chế nổi: "Anh là anh trai em, còn Sở Tương là vị hôn thê của em!"
Cố Hành điềm nhiên nói: "Thì sao?"
Cố Giác trợn to mắt, như thể lần đầu tiên nhận ra con người thật của anh trai mình, cảm thấy người đàn ông trước mặt thật xa lạ.
Một người luôn gắn liền với quy củ và kỷ luật, vậy mà giờ đây lại dám nhòm ngó vợ tương lai của em trai mình, chuyện này thật quá nực cười!
Dù gì Cố Giác cũng hiểu đôi chút về Cố Hành. Anh ta biết, nếu không phải chuyện đã chắc chắn, thì Cố Hành tuyệt đối sẽ không nói ra một cách thẳng thừng như vậy. Bàn tay anh ta siết chặt bên hông, hỏi: "Anh bắt đầu thích Sở Tương từ khi nào?"
Cố Hành đáp: "Từ lần thứ ba anh gặp cô ấy."
Cố Giác không rõ lần gặp thứ ba giữa họ là khi nào, nhưng chắc chắn là chuyện của mấy tháng trước. Thì ra Cố Hành đã nảy sinh tình cảm với Sở Tương từ lâu như thế rồi. Vậy mà suốt thời gian qua, anh giấu rất kín, không để lộ tí manh mối nào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-vao-truyen-nguoc-cu-roi-bi-boss-phan-dien-bam-dinh-khong-ngung/2798941/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.