Sở Tương xót xa nhìn anh, khẽ nói: "Vậy... để em giúp anh nhé, được không?"
Cố Hành hơi sững người.
Sở Tương dịu dàng nói tiếp: "Anh suy nghĩ vì em thì em cũng muốn làm anh vui."
Lẽ ra anh nên từ chối. Cô gái trước mặt anh thuần khiết không tì vết, mười ngón tay chưa từng dính nước xuân, cô không nên hạ mình làm những việc thế này vì muốn làm anh hài lòng.
Nhưng rồi Sở Tương lại nói: "Anh muốn tốt cho em, thì em cũng muốn tốt cho anh. Kìm nén quá nhiều cũng không tốt cho sức khỏe mà."
Máu như dồn hết lên não, Cố Hành vốn không phải thánh nhân, làm sao có thể chống lại sự cám dỗ này. Anh nhắm mắt, chôn mặt vào hõm cổ cô, mãi một lúc sau mới nghẹn ra được một chữ: "Được."
Bàn tay cô được thả ra.
..............
Trong nhà họ Cố, bầu không khí cực kỳ căng thẳng.
Trước mặt Cố Triều Dương, lúc nào Trần Uyển Nhu cũng như chim nhỏ nép bên người, dịu dàng nhu mì. Nhưng hôm nay, bà ấy thực sự không chịu nổi nữa, nổi giận nói: "Con dâu thứ hai tốt đẹp giờ lại biến thành con dâu cả, sau này em còn mặt mũi nào mà ra ngoài gặp người ta nữa chứ!"
Cố Triều Dương đang nhâm nhi trà, giọng thản nhiên như chẳng màng sự đời: "Tuy đối tượng kết hôn của Tương Tương có thay đổi, nhưng em vẫn là mẹ chồng nó, có gì mà không thể gặp ai?"
Vốn dĩ Trần Uyển Nhu đã ôm sự khó chịu suốt bao năm nay vì Cố Triều Dương sống như người xuất gia, hôm nay lại bị kí.ch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-vao-truyen-nguoc-cu-roi-bi-boss-phan-dien-bam-dinh-khong-ngung/2798946/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.