Gần đây Hạ Tuế lại chụp được một số bức ảnh khá đẹp, cô cầm đến trường để sắp xếp, cân nhắc xem nên dán ở vị trí nào trong câu lạc bộ thì trông sẽ bắt mắt hơn.
Lúc đó Sở Tương đột nhiên hắt hơi một cái, cô ấy dụi dụi mũi, cảm thấy khó chịu nên nằm bò lên bàn.
Mạnh Thất Nguyệt hỏi: "Cậu bị cảm rồi à?"
Sở Tương gật đầu, trông tinh thần không được tốt lắm.
Mạnh Thất Nguyệt lại hỏi: "Cậu ngủ không đắp chăn à?"
"Là tại dạo này buổi tối tớ bị gió thổi trúng thôi."
Sở Tương uể oải, mệt mỏi nhìn chằm chằm vào tin nhắn trong điện thoại, chồng chưa cưới của cô nhắc nhở đừng quên uống thuốc. Cô ấy chậm rãi nhắn lại một câu: [Biết rồi.]
Cách đây không lâu, nghe nói giữa Cố Giác và Tô Nhuyễn Nhuyễn xảy ra cãi vã, Tô Nhuyễn Nhuyễn bị ngã, rồi vì thế mà sảy thai. Cố Giác tự thấy mình có lỗi, tràn đầy áy náy vì một sinh linh đã ra đi trong lòng.
Thế nhưng Tô Nhuyễn Nhuyễn lại hận anh ta đến thấu xương. Cô ta cho rằng tất cả là lỗi của Cố Giác, là lỗi của nhà họ Cố. Ngay cả Cố Mộ Tịch, người mang dòng máu ruột thịt với cô ta cũng không ngoại lệ, trong mắt cô ta đều rất đáng ghét.
Tô Nhuyễn Nhuyễn luôn cho rằng, bất hạnh của cô ta và mẹ đều là do nhà họ Cố gây ra. Dù là Cố Giác hay Cố Mộ Tịch, họ chỉ biết dùng tiền để xoa dịu và điều đó chẳng khác nào một sự sỉ nhục với cô ta hết.
Sau khi mất con,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-vao-truyen-nguoc-cu-roi-bi-boss-phan-dien-bam-dinh-khong-ngung/2798969/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.