Hồng Trạch đứng sau lưng Phương Vân Đào, kéo mạnh cậu ta một cái. Cậu thấy Phương Vân Đào gọi đám con trai lại, nói muốn đến nghe Lâm Cảnh Lan giảng về “phương pháp mới”, trong lòng tò mò nên đi theo. Nhưng cậu không ngờ, Phương Vân Đào không có vẻ gì là đến học hỏi nghiêm túc, mà giống như đến gây chuyện thì đúng hơn.
Phương Vân Đào quay đầu lại, bị Hồng Trạch lườm cho một cái rõ gắt, khí thế lập tức xẹp xuống thấy rõ.
Cố Bàn Bàn trừng mắt nhìn đám con trai vừa bước vào cửa:
“Các cậu muốn nghe giảng thì bảo thầy Lý dạy cho mà nghe! Bây giờ Cảnh Lan đang đánh cược với thầy Lý, các cậu còn mặt mũi đến nghe Cảnh Lan giảng bài à?”
Phương Vân Đào phớt lờ lời của Cố Bàn Bàn, đi thẳng xuống ngồi ở hàng ghế cuối.
Hồng Trạch vốn đi ngay sau Phương Vân Đào, là người thứ hai bước vào lớp, nhưng cậu không đi tiếp mà dừng lại ngay ở cửa. Vì thế, mấy cậu con trai phía sau cũng không thể vượt qua Hồng Trạch, đành phải đứng chờ ở bên ngoài.
Cố Bàn Bàn tức xì khói với hành động của Phương Vân Đào, lập tức đứng bật dậy định lao xuống.
Lâm Cảnh Lan lên tiếng ngăn cô lại:
“Bàn Bàn, cứ để họ ngồi sau nghe cũng được mà.”
Cố Bàn Bàn khựng lại, rồi ngồi xuống. Bây giờ, Lâm Cảnh Lan đã có uy tín khá cao trong nhóm các bạn gái. Mấy ngày qua học chung, ai cũng nhận ra Lâm Cảnh Lan có quá nhiều điểm đáng nể. Dù thời gian giảng bài chưa lâu, nhưng những gì cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-1980-lam-hoc-ba/2751472/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.