Lâm Cảnh Lan từ từ tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm thẳng trên giường trong phòng y tế. Giọng nói vui mừng của Triệu Ngọc Mai vang lên bên tai:
“Cậu tỉnh rồi à?!”
Lâm Cảnh Lan đầu vẫn còn đau dữ dội, ngơ ngác hỏi:
“Mình ngất đi sao?”
Triệu Ngọc Mai thấy cô định ngồi dậy, vội vã nói:
“Cậu cứ nằm im nghỉ ngơi đi, nhắm mắt lại một chút. Bác sĩ bảo tốt nhất là nên ngủ thêm.”
“Bác sĩ nói cậu bị thiếu ngủ trầm trọng, cộng thêm suy dinh dưỡng nên mới ngất.” Giọng Triệu Ngọc Mai có chút nghẹn ngào, bởi vì cô vẫn luôn thấy rõ Lâm Cảnh Lan gần đây bận rộn thế nào — mà phần lớn lý do khiến Lâm Cảnh Lan bận bịu như thế, là vì giúp cả lớp học tốt hình học không gian.
Phải đến khi thấy Lâm Cảnh Lan ngất xỉu nằm trên giường phòng y tế, Triệu Ngọc Mai mới chợt nhận ra dạo gần đây cô ấy gầy đi rõ rệt, quần áo rộng thùng thình. Cô thấy mình thật chẳng xứng làm bạn.
Lâm Cảnh Lan thì âm thầm hỏi hệ thống trong đầu:
“Hệ thống, tại sao tôi lại ngất?”
Cô nhớ rất rõ trước lúc ngất, âm thanh cảnh báo của hệ thống cứ vang lên không dứt, chắc chắn hệ thống biết rõ nguyên nhân.
【Ký chủ ngất là do tinh thần quá mức kiệt quệ. Việc rút tập luận văn đã tiêu hao rất nhiều sức mạnh tinh thần, sau đó ký chủ lại tiếp tục miễn cưỡng ra-vào không gian khi tinh thần đã suy kiệt.】
Lâm Cảnh Lan nhắm mắt lại, trong lòng trào dâng đủ thứ cảm xúc.
Từ lúc xuyên không đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-1980-lam-hoc-ba/2751475/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.