Giọng của chú Bao từ đầu dây bên kia vang lên:
“Thủ khoa toàn tỉnh… không phải là Văn Chung nhà ta!”
Mẹ Trương Văn Chung sững người, không thể tin nổi vào tai mình:
“Chú vừa nói gì cơ? Có phải tôi nghe nhầm không? Chú nói thủ khoa không phải là Văn Chung?”
Chú Bao nói:
“Đúng vậy, không phải. Năm nay thủ khoa toàn tỉnh được 583 điểm, tên là Lâm Cảnh Lan, học ở trường THPT Thanh Sơn.”
Đầu óc mẹ Trương như ngừng hoạt động:
“THPT Thanh Sơn? Trường gì vậy? Là trường trong tỉnh ta sao… sao chưa từng nghe nói đến?”
Chú Bao thở dài:
“Chính là một trường ở trấn Thanh Sơn.”
Mẹ Trương ngẩn người:
“Trấn Thanh Sơn? Là nơi nào vậy? À… hình như tôi có chút ấn tượng… có phải là một thị trấn nhỏ thuộc huyện Lộ không?”
Chợt tỉnh ra, mẹ Trương gần như hét lên:
“Chú nói thủ khoa toàn tỉnh lại xuất thân từ một trường cấp ba ở vùng quê sao?!”
Giọng chú Bao yếu ớt, mất hết sức lực:
“Phải, lúc chúng tôi nhận được tin cũng giật mình không kém.”
Mẹ Trương bắt đầu lắp bắp:
“Hằng năm thủ khoa toàn tỉnh chẳng phải đều nằm trong thành phố chúng ta sao? Trấn Thanh Sơn… có khi nào lúc thống kê điểm bị nhầm không?”
Trương Văn Chung nghe không nổi nữa, liền giành lấy điện thoại từ tay mẹ:
“Alo, chú Bao, cháu nghe rõ rồi. Mẹ cháu giờ hơi kích động chút. Vâng, cháu ổn… thật sự không sao. Vâng, chú cứ yên tâm…”
“À đúng rồi, cháu muốn nhờ chú Bao một chuyện, chú giúp cháu để ý xem năm nay thủ khoa toàn tỉnh đăng ký vào trường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-1980-lam-hoc-ba/2755510/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.