Mùng hai, mùng ba Tết, các cô nương xuất giá và nữ tế đều lần lượt về nương gia chúc Tết.
Tuy Thu Mộng Kỳ chỉ là một vị hôn phu, nhưng ý nghĩ muốn đến nhà nhạc mẫu chúc Tết vẫn luôn nóng hổi. Nhất là đêm ba mươi Tết, tư thái tiếp nhận và dung túng của Tô Vận khiến cô hận không thể lúc nào cũng được ở bên đối phương, để xác nhận rằng hết thảy đều là thật.
Nghĩ đến việc Tô gia đến Phong Nhạc cũng không có nhiều thân thích, ngoài mùng một ra thì ngày nào cũng phù hợp, nhưng đợi đến khi chuẩn bị xong lễ vật thì đã là mùng năm. Thế là sáng sớm mùng năm, cô xách theo quà Tết, ngồi xe ngựa, nôn nóng thẳng tiến đến Tô gia.
Người ra mở cửa là Tô Trường Việt.
Thấy người đứng ngoài là Thu Mộng Kỳ, hắn vui vẻ gọi to vào trong: "Cha - nương - tỷ phu đến nhà mình chúc Tết -"
Cả Tô gia nghe thấy tiếng, ồ lên một cái rồi cùng nhau ùa ra cửa nghênh đón.
Thu Mộng Kỳ vội sai Đại Phúc khiêng lễ vật từ trên xe ngựa xuống.
Tô Vận cũng đã nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, liền khoác tay mẫu thân bước ra nghênh đón.
Thu Mộng Kỳ vừa thấy người trong lòng liền đỏ bừng hai má, ánh mắt rạng rỡ, trong ánh nhìn dành cho nàng chứa đựng đầy nỗi tương tư.
Tô Vận đứng bên cạnh mẫu thân, dáng vẻ thướt tha yêu kiều, bị ánh mắt nóng bỏng thỉnh thoảng liếc sang của cô dòm đến nỗi hai tai cũng nóng lên, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-co-dai-cung-tinh-dinh-trong-trot-dung-co-do/2918601/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.