Sau khi tạm dừng ở Nam quận một lúc, sáng sớm hôm sau trời còn chưa sáng hẳn, Thu Mộng Kỳ đã dẫn theo Đại Phúc cùng các hộ vệ lên đường phi ngựa suốt dọc đường, đến biên giới Kinh Châu thì xin Hứa Mục Thông thêm một trăm người, chia thành ba nhóm tiếp tục tiến về phương bắc, cuối cùng đến trưa hôm sau thì tới Bắc Ô huyện thuộc Thượng Dung quận.
Vừa vào cổng thành, liền thấy khắp nơi hỗn loạn, gà bay chó chạy, dân chúng sợ hãi bỏ chạy tán loạn, chẳng khác nào cướp vào làng.
Thu Mộng Kỳ vội vàng ghìm cương ngựa, hỏi xem đã xảy ra chuyện gì.
Một lão hán vừa khóc vừa chửi: "Quan phủ đang đi khắp nơi bắt người, chuyên bắt hài đồng từ năm đến tám tuổi, nói là đưa vào cung hưởng phúc, cái thời thế này mà vào cung thì có phúc gì để hưởng, chắc chắn là bị đưa đi làm chuyện gì đen tối không thể cho ai biết, ông trời ơi, thật là thất đức mà-"
Trong đầu Thu Mộng Kỳ vang lên một tiếng "ong", quả nhiên đại điển Thông Linh và nghi lễ Tế Long cần có vật hiến tế, mà còn là hiến tế người sống, là đồng nam đồng nữ!
Một luồng máu nóng lập tức dồn thẳng lên đầu.
"Quá đáng thật! Hiện giờ bọn chúng đang ở đâu?"
Lão hán thấy nhóm người cô có khoảng hai mươi người, ai nấy đều vóc dáng khỏe mạnh, sắc mặt hồng hào, vừa nhìn đã biết không phải người thường, trong lòng chợt dấy lên hy vọng, vội chỉ về phía đầu phố cách đó không xa: "Giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-co-dai-cung-tinh-dinh-trong-trot-dung-co-do/2918728/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.