“ Chúng ta tìm chỗ nghỉ ngơi một chút đi, ta nướng thịt cho em ăn. ” Mộ Thần cười, ân cần nói với Diệp Thạch.
Diệp Thạch nghe vậy, vội vàng gật gật đầu, vui sướng nói: “ Được! ”
“ Mộ Thần, có phải anh sẽ dùng dị hỏa nướng thịt cho em không? ” Diệp Thạch tâm huyết dâng trào tiến đến bên người Mộ Thần hỏi.
Mộ Thần bất đắc dĩ nhìn Diệp Thạch, thở dài: “ Thạch Đầu, ta rất nguyện ý dùng dị hỏa nướng cho em, nhưng mà nếu ta thật sự làm như vậy, thìhôm nay chúng ta cũng chỉ có thể ăn bụi. ”
Diệp Thạch trừng mắt, tiếc nuối nói: “ Như vậy, chúng ta vẫn nên dùng hỏa bình thường nướng đi. ”
Mộ Thần thuần thục xử lý thịt bò, mùi thịt truyền tới, Diệp Thạch không thể đợi, nhận lấy thịt bò Mộ Thần đã nướng tốt, cắn một ngụm, “ Ăn ngon! ”
Mộ Thần nhìn vẻ mặt hưởng thụ của Diệp Thạch, bất đắc dĩ cười nói: “ Ăn chậm một chút, coi chừng nghẹn. ”
Diệp Thạch ăn thịt nướng, trong lòng nghĩ, cũng không biết Mộ Thần là làm đồ gia vị như thế nào, nướng ra mùi vị làm cho người ta chịu không nổi, ăn thịt nướng, vị lại càng ngon, làm cho người ta hận không thể nuốt cả ngón tay.
“ Mộ Thần, anhmất bao lâu mới học xong mấy việc nấu nướng này vậy? Em nghe nói, linh đầu bếp nếu muốn hành nghề, không có ba năm công phu thì không hành nghề được! ” Diệp Thạch nghiêng đầu hỏi.
Mộ Thần cười cười, không để bụng nói: “ Nấu nướng thôi, không khó. ”
“ Anh thật thông minh! ” Diệp Thạch nhịn không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1718155/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.