Hoa Xu nhìn Kinh Sí Diễm, không khỏi ngạc nhiên hỏi: “ Kinh huynh, ngươi không phải là đã sớm biết đồ đệ của ngươi có được linh văn nhãn đi? ”
Kinh Sí Diễm vuốt râu mép, giống như đã định liệu trước mà nói: “ Đồ đệ của ta sao? Ta tất nhiên… ” Kinh Sí Diễm cho Hoa Xu một cái ánh mắt ngươi hiểu mà.
Kinh Sí Diễm mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng đã sớm gào thét. Linh văn nhãn! Cái thứ hiếm có bậc này, vì cái gì lại xuất hiện trên người đồ đệ não tàn nhà mình?? Nghe nói, người có được linh văn nhãn thì chính thành đều có thể trở thành trận pháp tông sư, toàn thân Diệp Thạch có chỗ nào có một chút bộ dáng tông sư hả?!
Hoa Xu hoài nghi nhìn Kinh Sí Diễm, “ Kinh huynh, kỳ thật là ngươi cũng vừa mới biết đi? ”
“ Làm sao có thể? Diệp Thạch chính là đồ đệ của ta đấy! ” Kinh Sí Diễm không cho là đúng nói.
Hoa Xu không để bụng mà cười, lấy tính tình của Kinh Sí Diễm, nếu hắn biết đồ đệ mình có được cái thứ thần kỳ như linh văn nhãn, thì đã sớm nhịn không được mà khoe khoang, làm sao có thể kìm nén cảm xúc như vậy.
Kinh Sí Diễm có chút chột dạ quay mặt qua chỗ khác, Hoa Xu chết tiệt này thật đúng là sắc bé! Giác quan thứ sáu này không phải đều là nữ nhân mới có sao? Cái tên Hoa Xu này nhất định đời trước là một nữ nhân.
“ Hình như Diệp Thạch thật sự đã vẽ ra trận pháp. ” Một nam tử bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1718298/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.