Hoàng đế cũng không thể không tin.
Đừng cùng nàng hỏi vì sao muốn gạt hoàng đế, bởi vì nàng không tín nhiệm hắn.
“Vậy nàng không thể nói cho ta biết trước một tiếng hay sao chứ?” Hắn tuy rằng đã bớt giận, còn là không thể tha thứ, nếu không Mạt nhi sẽ càng được dịp lấn tới.
Tô Mạt đùa nghịch ngọc bài bên hông hắn,“Không phải là sợ ngươi không cho chứ còn gì nữa.”
Nàng mới không ngốc như vậy, nếu nói cho hắn, hắn nhất định cho nàng rơi xuống nước?
Có quỷ mới tin ấy.
Hắn tên nam nhân này hận không thể đem nàng coi như đứa nhỏ sủng nịch, tuy rằng luôn nói muốn cho nàng tự do, tôn trọng nàng, nhưng mỗi lần nàng muốn làm chút chuyện hơi có nguy hiểm, hắn không phải luôn trưng ra biểu tình lấy đao chém thịt sao chứ.
Hoàng Phủ Cẩn đối với việc nàng tiên trảm hậu tấu cũng thật sự không có cách, ít nhất hiện tại không có cách.
Chuyện này bị nàng giảng đạo lý như vậy, ngược lại thành nàng vì tốt cho hắn.
Để ý hắn, săn sóc hắn.
Nếu hắn đang tức giận, thì không phải là không biết suy xét sao.
Hắn làm sao còn dám tức giận?
Hoàng đế quả nhiên lại phái người đến chẩn đoán bệnh cho Tô Mạt, chẩn đoán chính xác thật sự cần an dưỡng, mới để nàng đi vườn hoa.
Mà đại tiểu thư cùng Tô Nhân Vũ, đi theo cùng.
Tô Mạt mới không nỡ để lại người đại tỷ tỷ đơn thuần thẳng thắn ở lại trong nhà để cho đám kia sài lang khi dễ đâu.
Trừ phi có một nam nhân đáng tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2358031/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.