Sau khi sinh Từ Y Khả ở lại bệnh viện một tuần rồi liền về nhà, với cô, bệnh viện là nơi ám ảnh nhất trên thế giới này.
Trần Mặc Dương đồng ý, nhưng căn hộ hiện tại quá nhỏ anh muốn đổi một cănlớn hơn có sân chơi rộng để em bé sau này có thể vui đùa ở đó.
Từ Y Khả ngắm nhìn đứa con một tháng trong lòng, rồi lại nhìn ra chiếc đumà Trần Mặc Dương vừa mua về đặt trong sân, cô thầm nghĩ chẳng nhẽ anhnghĩ con gái mình ngày mai đã có thể trèo lên xích đu chơi rồi sao.
Càng ngày Trần Mặc Dương lại càng khoa trương bày ra nhiều chuyện hơn, anhmời bao nhiêu là người giúp việc, đầu bếp, cuối cùng toàn bộ cũng đều bị cô đuổi về cả. Chỉ để lại bác Vương mà bà Trần cử đến.
Từ Y Khả ôm đứa nhỏ đứng bên cạnh cửa sổ nhìn anh đang bận rộn trongsân…đã một năm trôi qua. Năm trước vào thời gian này cô chỉ vừa mới gặpanh, năm nay hai người đã có em bé.
Trong một năm từ bắt đầu quen biết đến khi yêu nhau, cuộc sống của cô đã có bao nhiêu thay đổi.
Chỉ là duyên phận của cô và anh vẫn không thể đi đến được cuối cùng.
Cô hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn, thì thầm: “Con yêu, bố con tự mình lắp ráplại xích đu cho con đấy, sau này con nhất định phải nghe lời bố nhé,nhất định phải yêu thương bố nhé.”
Cô bé quơ quơ cánh tay bụ bẫm, ngáp to một cái rồi lại nhắm mắt lại ngủ.
Cô nhìn khuôn mặt đáng yêu ngây thơ của con rồi thở dài:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-con-kho-hon-chet/929263/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.