Thời gian từng giây từng phút trôi qua, đèn phòng cấp cứu cuối cùng cũng tắt.
Bác sĩ bước ra, tháo khẩu trang, vẻ mặt nặng nề: "Bùi Tổng, thận của cô Ôn bị tổn thương trong vụ tai nạn, bây giờ cần ghép thận khẩn cấp, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng."
Sắc mặt Bùi Tự Bạch đột nhiên thay đổi: "Lập tức sắp xếp đối chiếu mẫu!"
Bác sĩ gật đầu: "Cô Ôn là nhóm m.á.u B, cần người hiến có nhóm m.á.u phù hợp."
Bùi Tự Bạch chuyển ánh mắt, dừng lại trên người Kiều Nhược Lê, giọng nói lạnh lùng: "Cô ta có nhóm m.á.u giống Li Li, để cô ta đi làm xét nghiệm đối chiếu mẫu."
Kiều Nhược Lê đột ngột ngẩng đầu, run rẩy nhìn anh ta.
Anh ta muốn cô... hiến thận cho Ôn Li sao?
Cô run rẩy muốn chạy trốn, nhưng trong nháy mắt đã bị vệ sĩ giữ chặt.
Bùi Tự Bạch bước tới, nhìn xuống cô với vẻ trịch thượng, đáy mắt không một tia ấm áp: "Kiều Nhược Lê, đây là thứ cô nợ tôi, cũng là thứ cô nợ cô ấy, cô không có tư cách từ chối!"
Kiều Nhược Lê toàn thân run rẩy, nước mắt làm nhòe tầm mắt.
"Bùi Tự Bạch..." Giọng cô nghẹn lại, "Anh thật sự muốn đối xử với tôi như thế này sao?"
Anh ta không trả lời, chỉ lạnh lùng quay người, nói với bác sĩ: "Lập tức sắp xếp phẫu thuật!"
“Đây là bất hợp pháp, tôi không đồng ý.” Cô quay sang phía bác sĩ: “Ghép tạng trái phép sẽ chịu tội rất nặng, các người dám sao?”
“Cô ta là vợ tôi!” Anh ta chỉ nói một câu rồi ra hiệu cho vệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-han-dam-cuoi-tuoi-80/2730562/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.