Trong Tri Vi Đường, Tô Diệu Y lặng lẽ ngồi trong góc phòng, chăm chú lau từng chiếc lá của cây sinh kim thụ, nhưng trong lòng đầy ắp lo âu. Nàng vẫn không thể quên được câu nói chói tai mới vừa nghe trong đám người:
“Cừu phu nhân chưa ra nhận nữ nhi, Cừu Thứ ở đây tỏ ra ân cần làm gì?”
“Cô cô, cô cô!”
Tô Diệu Y đang trong trạng thái mơ màng, thì bất ngờ nghe tiếng Tô An An hớt hải gọi.
Tô Diệu Y hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh lại cảm xúc, rồi bỗng đứng dậy: "Ta đây.”
Tô An An vội vàng chạy đến: "Cô cô, có một công tử đến, hỏi thi tập của hắn đâu…”
Tô Diệu Y ngẩn người trong chốc lát, thần kinh căng thẳng, vội vã bước ra ngoài. Khi thấy bóng dáng của một người mặc áo cẩm y, đội ngọc quan, nàng lập tức nở nụ cười chào đón: "Tề công tử tới rồi!”
Người kia quay lại, nhìn nàng với vẻ lịch sự, tao nhã, nhưng ánh mắt lại chứa đầy sự kiêu căng và khinh bỉ. Hắn ta gần như nâng cằm, nhìn Tô Diệu Y từ trên xuống dưới: "Tô lão bản, nghe nói thi tập của Tề mỗ đã được khắc ấn xong, hôm nay Tri Vi Đường khai trương, sao lại không mang ra trưng bày?”
Tô Diệu Y vẫn giữ nụ cười không thay đổi: "Thi tập của Tề công tử là đại tác phẩm, tự nhiên phải đặt trên lầu, sắp xếp cho thật tốt, sao có thể để lẫn với những cuốn sách khác?”
Nghe vậy, Tề công tử liếc nhìn cuốn sách 《 Nghiệt Hải Kính Hoa 》 ở dưới lầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giai-thuong-xuan-y-tinh-moc-noan-duong/2745002/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.