"Chủ nhân, ta phát hiện một chuyện kinh thiên động địa!"
Hôm ấy, trong buổi nghị sự thường kỳ, một người cười bí hiểm, nhẹ nhàng lấy ra một xấp tài liệu được niêm phong kín mít.
Vẻ mặt y như vừa đào được bảo vật quý hiếm, khiến mấy thám đầu khác trong kinh thành không nhịn được mà tò mò lại gần. Nhưng khi thấy mảnh giấy dán phấn hồng trên đó, ai nấy đều lộ vẻ khinh thường, tản đi ngay tức khắc.
"Lại là chuyện tình ái của nhà ai nữa đây?"
"Thế mà cũng gọi là kinh thiên động địa?"
"Ta nói này, nhị bộ các ngươi có thể kiểm lại mấy thứ hữu dụng một chút không? Mỗi ngày cứ chăm chăm dòm ngó hậu trạch của các đại nhân Thượng thư, Ngự sử..."
Người kia hiếm khi không tranh luận với họ, chỉ khẽ cười lạnh, cẩn thận nhét tập tài liệu vào lòng.
"Giỏi thì lát nữa đừng có tìm ta hỏi."
Nói đoạn, y đẩy mấy người kia ra, bước đến trước mặt Tô Diệu Y, cố ý hạ giọng:
"Chủ nhân, ngài tuyệt đối không đoán được đâu. Lần này ta tra được - là Dung tướng!"
"Cạch!"
Chiếc quạt tròn trong tay Tô Diệu Y rơi mạnh xuống bàn.
Nàng ngồi thẳng dậy, sắc mặt cứng đờ: "Ngươi nói… ai?"
"Chính là nghĩa huynh của ngài, đương triều Thừa tướng—Dung Giới! Thám tử của ta phát hiện có nữ nhân âm thầm ra vào Dung phủ. Mỗi lần đều là đêm tối lặng lẽ tiến vào, đến trước khi trời sáng thì rời đi!"
Ba thám đầu còn lại lập tức biến sắc, tranh nhau xông đến, thi nhau giật lấy bí báo từ tay nhị thám đầu.
"Thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giai-thuong-xuan-y-tinh-moc-noan-duong/2745055/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.