5. Đích tỷ tuy được sủng ái muộn hơn đời trước đôi chút, nhưng sự phô trương lại lớn hơn nhiều. Nàng ta chẳng buồn che giấu sự chán ghét dành cho ta, trực tiếp gọi ta đến trước mặt để dạy dỗ: “Dư Thanh Trúc, ta cho ngươi chút thể diện thì chúng ta mới là tỷ muội, không cho ngươi thì ngươi chỉ là một thiếp thất mà thôi.” “Thiếp thất phải hầu hạ chủ nhân thế nào, chẳng lẽ ngươi không biết?” Hiện nay nàng ta được yêu chiều, ngay cả khi s ỉ n h ụ c ta giữa thanh thiên bạch nhật cũng không ai dám can ngăn. Kiếp trước, nàng ta vừa dỗ dành vừa l ừ a l ọ c ta, còn ta thì hết sức lấy lòng, bị nàng xem như nha hoàn sai bảo. Kiếp này, ta không tới t r ê u c h ọ c nàng ta, nhưng nàng ta vẫn không buông tha cho ta. Lần trước, khi bảo ta hầu hạ, ít nhất nàng ta còn nói: “Tỷ muội chúng ta thân thiết, tỷ thương muội, muội giúp tỷ rửa mặt cũng là chuyện nên làm, sao phải phân chia rạch ròi làm gì?” Giờ thì nàng đổi sang dạy dỗ, luôn miệng nhấn mạnh mấy chữ “thứ nữ”, “thiếp thất”. ... Ngày hè nắng chói chang. Nàng ta muốn t r ê u đ ù a ta, bắt ta quạt cho nàng ta, cố tình nửa nằm dưới bóng cây, còn bắt ta đứng ở chỗ nắng gắt. Nếu nàng muốn làm chủ tử như thế, vậy thì... Ta liếc nhìn xa xa, thấy Vương phi dẫn theo người hầu tiến lại gần Dù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-nu-nang-ay-muon-tranh-sung/2166312/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.