Quý Nguyễn vốn định chờ Đỗ Cảnh Hú xử lí xong chuyện của hắn mới hẹn. Không ngờ, hai chữ duyên phận lại kì diệu đến thế.
Cậu đang dự đám cưới, ngồi bên bàn của nhà trai, hơn nữa còn lên sân khấu phát biểu vì là sếp của chú rể.
Lúc cậu đọc đến dòng "Chú rể là nhà thiết kế giỏi giang của công ty chúng tôi", vô tình liếc xuống dưới, thấy Đỗ Cảnh Hú đang ngồi bên bàn của nhà gái.
Chờ cậu đọc xong, MC đã mời Đỗ Cảnh Hú lên sân khấu phát biểu.
Đỗ Cảnh Hú nhìn cậu từ xa, mim cười ẩn ý.
Giọng của Đỗ Cảnh Hú rất nhanh đã vang lên trong loa.
"Xin chào quý ông và quý bà, cảm ơn mọi người đã đến tham dự đám cưới của mẹ tôi. Ngay tại đây, tôi xin chúc hai người bách niên giai lão, vĩnh kết đồng tâm."
Mẹ?
Quý Nguyễn liếc cô dâu.
Quả thật hao hao nhau.
Không thể tin được, cô chăm sóc bản thân rất tốt, hoàn toàn không nhìn ra cô đã có đứa con lớn tướng như Đỗ Cảnh Hú. Trông chẳng khác chú rể ba mươi tuổi là bao.
"Đang nhìn gì vậy?" Đi kèm với giọng điệu diệu dàng ấy là một bàn tay quơ quơ trước mắt cậu.
"Đang nhìn mẹ anh." Quý Nguyễn trả lởi.
"Hai mẹ con chúng tôi giống nhau nhỉ?"
Quý Nguyễn gật đầu, kéo Đỗ Cảnh Hú ngồi xuống. Cậu nhít gần lại, vỗ vai hắn: "Anh đừng buồn, không thì, tôi dắt anh đi nhé?"
Một ông cha dượng chỉ lớn hơn có một hai tuổi, chắc chắn Đỗ Cảnh Hú không thấy dễ chịu gì.
Quả nhiên.
"Được." Đỗ Cảnh Hú trả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cau-ga-dep-nhat-thuy-noan-ap-tri/2453140/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.